Trang tiếng Việt

 Trang Nhà Quảng Đức

Trang tiếng Anh


 

 

 

Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất Hải Ngoại tại UĐL – TTL

TRƯỜNG HẠ QUẢNG ĐỨC
 PHẬT LỊCH  2555

( Từ ngày
05/07/2011 đến ngày 15/07/2011 )
 

 

Lòng từ của người con Phật

Hòa Thượng Thích Như Huệ 

Căn bản của đạo Phật là có lòng từ; lòng từ không phân biệt đối tượng, không giới hạn khả năng con người, bất cứ ai cũng đều thực hiện được. Có một câu chuyện nội dung như vầy: Hai thầy trò sống gần nhau trải qua chưa được bao lâu; một hôm vị Sư già quán xét được thọ mạng của người đệ tử sắp ngày mạng chung, cảm thấy thương tâm không thể không phương tiện tạo duyên cho đệ tử, trước giờ ra đi gặp được cha mẹ người thân thuộc. Vị sư già bảo đệ tử rằng: Trên đời không tình cảm nào cao hơn bằng tình cốt nhục, đó là cha mẹ con cái, anh em với nhau; con dù đã xuất gia cắt ái ly thân, nhưng cũng không thể thờ ơ với tình thâm huyết thống. Thầy cho phép con về thăm lại gia đình ít hôm, rồi quay về tu học cũng chẳng trở ngại gì. Chú tiểu tuổi còn nhỏ, vô tư chẳng hiểu duyên cớ, tức thời vâng lời Thầy dạy. Vị sư già càng thấy xót xa trong lòng, vì nghiệp nhân thế nào, mà quả báo yểu mạng hiện lên trên con người chú tiểu non dại như thế!

Thật ra Sư già dư biết, tất cả là do nhân nghiệp quả báo của chú, và không ai có thể thay đổi được.

Nói về chú tiểu nhỏ, hân hoan trên đường về quê thăm cha mẹ, trên đường vượt qua nhiều ngỏ ngách hồ ao; bổng nhiên chú thấy một đàn kiến bu quanh một khúc cây gẩy, nằm ngay giữa dòng nước chảy, khúc cây sắp sửa bị dòng nước chảy xiết đẩy đi. Thật may chú nhận ra điều đó, liền cẩn thận vớt khúc cây cùng với đàn kiến đang bám víu vào cây. Chú mang lên bờ đi xa một đoạn, rồi từ từ để xuống đất, thế là đàn kiến thoát chết. Xong việc chú lại tiếp tục hành trình về nhà thăm cha mẹ.

Nói về vị sư già đang mong ngóng tin không lành từ cha mẹ chú. Sư cũng đã chuẩn bị xuống núi để đưa đệ tử mình lần cuối. Nhưng lạ thay, đã hơn tuần lễ từ ngày chú rời chùa, mà không có một tin tức gì cả. Sư còn suy nghĩ miên man, đột nhiên có tiếng chân quen thuộc ngày nào, cách liêu phòng sư không xa. Chưa kịp lên tiếng hỏi, thì chú tiểu với vẽ mặt hớn hở vui tươi đối diện trước mặt sư, cung kính lễ bái một cách thành kính, thưa rằng đã trở về chùa, xin vấn an sức khỏe sư phụ.

Vị sư gìa không cần đáp lại lời thưa của chú, liền hỏi ngay: Con có an lành gì không, con có khoẻ không? Làm sao con về được? Chú tiểu cung kính thưa: Bạch Thầy con khoẻ, con rất vui khi về thăm cha mẹ, và cha mẹ con cũng rất vui, cha mẹ con kính lời thăm sư phụ. Bạch sư phụ có chuyện gì không ạ?

Vị sư vẫn không trả lời, liền hỏi: Con nhớ lại xem từ lúc rời chùa, trên đường đi con có làm một việc gì không? Chú Tiểu đáp: Dạ con không làm gì cả. Con chỉ có nhớ, con có lượm khúc cây trên có đàn kiến suýt bị nước cuốn trôi vậy thôi.

Sư già liền nói: Thôi ta hiểu rồi, đây là việc thiện, đây là việc lành, và đây là lòng từ khiến cảm ứng nhiệm mầu như vậy. Nhân đó Sư già kể sự tình cho chú nghe, tại sao phải cho chú về nhà thăm mà không có duyên sự gì báo trước.

Qua câu chuyện ta thấy, Phật tử hay không Phật tử đều nên phát lòng từ, vì lòng từ là đại bi tâm. Chính Phật Tổ Thích Ca, khi còn là Bồ Tát Ngài đã hy sinh biết bao nhiêu thân mạng để cứu độ mọi người. Điều gì khiến Ngài có thể hy sinh như vậy? Chính là lòng Ngài quá từ bì, quá thương tưởng đến người khác. Thương tưởng người khác nên, con đường Ngài hành đạo mới chóng thành quả giải thoát giác ngộ. Câu chuyện cho thấy phước báo cao quý ở cõi người chính là cứu nguy mạng người, cứu chúng sanh thoát hiểm; chú tiểu dù vô tư cứu đàn kiến, không hiểu điều mình làm là một thiện nghiệp to lớn vô cùng. Dù vậy quả báo đã cảm ứng tức thời, mà không cần phải chờ sanh báo. Chú chẳng những qua cơn hiểm nghèo yểu thọ, lại biến tướng thọ mang cao nhứt của đời người, và có thể còn sinh ra nhiều lần kiếp người với thọ mạng cao và đầy phước báo. Câu chuyện đơn giản, nhưng là bài học cụ thể căn bản làm nền tảng tu học giải thoát.

Và hôm nay nhân mùa An Cư Kiết Đông, chúng tôi xin được nhắc lại câu chuyện nhỏ này, chỉ mong rằng tất cả chúng ta nhứt định phải nhớ ngay lời Phật dạy; lời Phật dạy dù cao siêu thâm trầm đến đâu, cũng bắt nguồn từ việc làm đơn giản nhứt:

Chư ác mạc ác, chúng thiện phụng hành,

Tự tịnh kỳ ý, thị chư Phật giáo

Chớ làm việc ác, gắng làm việc lành

Giữ tâm thanh tịnh, là lời Phật dạy.

Cuối cùng xin được kính chúc quý Thầy Cô, quý Phật tử, luôn luôn nhớ lời Phật dạy, đó chính là ý nghĩa cụ thể duy trì mạng mạch Phật pháp.

Cầu chúc quý vị thân tâm an lạc, luôn sống trong ánh từ quang chư Phật 

Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật.

 

 

 

 

---o0o---
Vi tính: Chúc Khâm
Trình bày: Tịnh Tuệ
Cập nhật: 08-07-2011


Webmaster:quangduchomepage@gmail.com

                          Trở về Trang Mục Lục

Đầu trang

Biên tập nội dung: Tỳ Kheo Thích Nguyên Tạng
Xin gởi bài mới và ý kiến đóng góp cho Trang Nhà qua địa chỉ: quangduchomepage@gmail.com
Địa chỉ gởi thư: Tu Viện Quảng Đức, 105 Lynch Road, Fawkner, Vic. 3060. Tel: 61. 03. 9357 3544