Đó
là
Hòa
thượng
Yto
Zosimichi,
viện
chủ
một
ngôi
chùa
lớn
ở
gần
núi
Phú
Sĩ
và
cũng
là
Chủ
Tịch
Trung
Tâm
Cứu
Trợ
Phật
Giáo
BAC,
một
tổ
chức
phi
chính
phủ,
giúp
đỡ
các
nước
đang
phát
triển
ở
châu
Á
theo
tinh
thần
từ
bi
bố
thí
của
Phật
giáo.
Thành
viên
của
Hội
là
những
tăng
sĩ
và
phật
tử
tại
gia
hoạt
động
tình
nguyện.
Hòa
thượng
Yto
Zosimichi
đã
bắt
đầu
quan
tâm
đến
châu
Á
vào
14
năm
trước.
"Lúc
đó,
dân
tạn
Kampuchia"
Ngài
cho
biết
"liên
tục
đổ
xô
qua
lãnh
thổ
Thái
Lan,
một
hôm
tôi
có
đọc
một
bài
phóng
sự
nhỏ
về
tìm
người
tình
nguyện
hoạt
động
ở
các
trại
tị
nạn
của
một
đoàn
thể
Phật
giáo
chủ
xướng.
Lúc
đó
tôi
rất
băn
khoăn
khi
thấy
tin
tức
về
người
tị
nạn
đăng
tải
quá
nhiều
mà
chỉ
có
những
đoàn
thể
Công
giáo
và
nhiều
tổ
chức
khác
cứu
trợ,
còn
Phật
giáo
Nhật
Bản
thì
không
thấy
tăm
hơi
gì
cả.
Nên
chưa
đầy
một
tuần
sau
khi
đọc
bài
báo
đó,
tôi
đáp
chuyến
bay
đi
thăm
Kampuchia".
Thế
là
từ
đó
Hòa
thượng
Yto
Zosimichi
đã
tham
gia
vào
hoạt
động
cứu
trợ
người
Kampuchia
bên
trong
lẫn
bên
ngoài
lãnh
thổ
của
đất
nước
này.
Ngài
tặng
quà
cho
các
cô
nhi
viện
ở
Phnom
penh,
như
quần
áo,
thuốc
men...
"Có
hôm
tôi
ghé
thăm
một
trường
cấp
I
ở
Phnom
penh"
Ngài
nhớ
lại
"ông
hiệu
trưởng
có
nhã
ý
muốn
xin
hạt
giống
hoa.
Vì
dưới
thời
Pôn
Pốt
mọi
thứ
đều
bị
tiêu
hủy,
nên
bấy
giờ
cái
gì
cũng
cần,
nhưng
cần
nhất
là
nụ
cười
của
trẻ
em.
Ông
hiệu
trưởng
muốn
trồng
hoa
để
mang
lại
cho
trẻ
em
những
nụ
cười
hồn
nhiên.
Thật
tình
lúc
đó,
chúng
tôi
chỉ
biết
tặng
tiền
và
đồ
vật,
nên
ý
kiến
của
vị
hiệu
trưởng
đã
làm
cho
tôi
sáng
mắt
lên".
Sau
khi
được
ông
hiệu
trưởng
đề
nghị
tặng
hạt
giống
hoa.
Hòa
thượng
Yto
bèn
quyết
định
biến
hoạt
động
cá
nhân
của
mình
trước
đây
thành
một
tổ
chức
từ
thiện
lớn
hơn.
Ngài
kết
hợp
với
một
số
Tăng
Ni
trẻ
đang
hoạt
động
cứu
trợ
ở
các
trại
tạn
và
lập
tức
thành
lập
Trung
Tâm
Cứu
Trợ
Phật
Giáo
BAC
(Buddhist
Assistance
Centre)
vào
năm
1982.
Hiện
nay
Trung
tâm
này
đã
phát
triển
lên
một
ngàn
hội
viên
trên
khắp
nước.
Nguồn
tài
chánh
dựa
vào
tiền
hội
phí,
quyên
góp
và
tài
trợ.
Địa
bàn
hoạt
động
của
Trung
Tâm
BAC
là
tỉnh
Ysang,
vùng
đông
bắc
Thái
Lan,
khu
vực
này
nổi
tiếng
là
nghèo
khổ,
đất
đai
cằn
cỗi
khó
trồng
trọt,
vì
thế
dân
chúng
ở
đây
thường
phải
đi
kiếm
việc
làm
ở
các
nơi
xa
xôi
như
thủ
đô
Bangkok
hoặc
đến
tận
Nhật
Bản.
Khu
vực
này
người
dân
thường
bị
ung
thư
gan
và
ung
thư
tuyến
giáp
trạng
nhiều
hơn
ở
các
vùng
khác.
Để
đáp
lại
nguyện
vọng
của
các
bác
sĩ
ở
một
bệnh
viện
trong
khu
vực
này.
Trung
tâm
BAC
đã
đặt
văn
phòng
ở
thành
phố
Phongken
và
cho
xe
khám
bệnh
lưu
động
đi
khám
quanh
vùng.
Với
sự
hợp
tác
của
các
bác
sĩ
và
y
tá
của
bệnh
viện
này,
mỗi
tháng
văn
phòng
cho
xe
đi
khám
vòng
quanh
một
lần.
"Ung
thư
là
một
bệnh
rất
nguy
hiểm"
Ngài
Yto
nói
"cần
phải
phát
hiện
sớm.
Vùng
này
rất
nghèo,
phần
đông
không
có
tiền
xe
đi
đến
bệnh
viện,
thì
làm
sao
có
tiền
để
chữa
bệnh.
Nếu
phát
hiện
trễ
thường
dẫn
đến
tử
vong.
Cha
mẹ
chết
đi
thì
con
cái
phải
ra
Bangkok
để
kiếm
sống,
cuối
cùng
đi
đến
chỗ
bán
dâm
và
làm
những
nghề
dùng
tay
không
vào
thủy
ngân
rất
có
hại.
Cho
nên
chúng
tôi
đã
khởi
sự
từ
hoạt
động
y
tế
với
ước
mong
là
cho
mọi
người
đừng
chết
sớm.
Nhiều
người
sống
lâu
chừng
nào
thì
tốt
chừng
ấy
để
họ
có
thể
cứu
được
cho
con
cái
của
mình".
Tính
đến
nay
xe
khám
bệnh
lưu
động
đã
hoạt
động
được
sáu
năm,
đem
lại
nhiều
thành
quả
tốt
đẹp
cho
Trung
tâm.
Cô
Katahachi
Muhito,
y
tá
Nhật
Bản,
nhân
viên
của
văn
phòng
Trung
tâm
BAC
ở
Phongken,
từng
đi
khám
bệnh
cho
biết:
"Nhờ
kiên
trì
thực
hiện
khám
bệnh
lưu
động
như
thế
chẳng
những
hữu
ích
trong
việc
phát
hiện
sớm
bệnh
ung
thư,
mà
còn
phát
hiện
và
điều
trị
cấp
thời
các
bệnh
giun
sán,
sẩy
thai
và
nhiều
bệnh
thường
đe
dọa
tính
mạng
con
người.
Bây
giờ
mọi
người
đều
biết
tiếng
xe
khám
bệnh
lưu
động
và
rất
trông
đợi
xe
này
đến
khám
cho
họ".
Hiện
nay,
Ngài
Yto
hoàn
toàn
giao
phó
mọi
hoạt
động
ở
Thái
Lan
cho
mười
một
nhân
viên
thường
trú
nơi
đó
và
Ngài
đang
chuyển
mối
quan
tâm
qua
quốc
gia
Lào.
Hòa
thượng
Yto
đã
và
đang
có
kế
hoạch
xây
dựng
trường
cấp
I
cho
Lào.
Nước
Lào
có
khoảng
7000
trường
học,
nhưng
thực
tế
chỉ
có
2000
thôi,
còn
5000
trường
khác
thì
đang
ngưng
trệ
vì
hư
nát
và
xuống
cấp
trầm
trọng,
không
sử
dụng
được.
Ở
Lào
chỉ
có
50%
trẻ
em
đi
học
cấp
I.
Trung
tâm
BAC
đã
hợp
tác
với
Bộ
Giáo
dục
Lào
để
xây
dựng
trường
cấp
I.
Đến
nay
đã
hoàn
thành
xong
7
trường
và
bảy
trường
khác
đang
thi
công.
Mối
quan
tâm
của
Hòa
thượng
Yto
khởi
đầu
từ
Kampuchia
rồi
dần
dần
lan
rộng
đến
Thái
Lan
và
Lào.
Điều
gì
đã
khiến
Ngài
Yto
quan
tâm
đến
như
thế?
Ngài
cho
biết:
"Hồi
nhỏ
tôi
cứ
tưởng
nước
Nhật
là
một
nước
rất
hay.
Vì
lúc
ấy,
hầu
như
nước
Nhật
chưa
có
các
loại
máy
móc
điện
gia
dụng.
Cho
nên
mọi
người
trong
nhà
đều
chia
sẻ
và
giúp
đỡ
các
việc
như
nấu
cơm,
quét
nhà,
giặt
quần
áo...
Tinh
thần
giúp
đỡ
nhau
như
thế
được
khởi
dậy
từ
chỗ
hiền
hòa
và
tình
thương
đồng
loại
của
con
người.
Ngày
nay,
đời
sống
quá
tiện
nghi,
nên
người
Nhật
đã
tỏ
ra
lãnh
đạm
và
ít
quan
tâm
đến
người
bên
cạnh.
Đó
là
kết
quả
của
sự
phát
triển
khoa
học
kỹ
thuật".
Tôi
không
thể
quên
lời
nói
của
một
người
Việt
Nam
lúc
trước.
Hồi
đó
muốn
đi
thăm
Kampuchia
phải
đi
ngang
Việt
Nam,
khi
đó
có
một
người
Việt
đang
công
tác
cho
cơ
quan
Unicef
(Quỹ
bảo
trợ
nhi
đồng
của
Liên
hiệp
quốc)
giúp
đỡ
chúng
tôi.
Một
hôm
người
đó
đề
nghị
chúng
tôi
quan
tâm
và
giúp
đỡ
cho
thiếu
nhi
Việt
Nam
và
chúng
tôi
gật
đầu
tán
thành.
Nhưng
rồi
người
đó
lại
nói:
"Thật
ra
còn
có
những
nơi
khác
khốn
khổ
và
khó
khăn
hơn
Việt
Nam,
xin
các
ông
nên
giúp
đỡ
những
nơi
đó
trước".
Tôi
rất
cảm
động
trước
tình
thương
người
như
thế.
Tôi
cho
rằng
:
"Nhật
Bản
là
một
nước
có
thể
nói
đầy
đủ
về
tiền
bạc,
vật
chất
và
tự
do
mang
đi
đâu
cũng
được.
Nên
chúng
tôi
đem
đi
giúp
các
nước
khác.
Nhưng
ngược
lại,
người
dân
ở
các
nước
khác
còn
có
những
điều
quý
giá
hơn
mà
chúng
tôi
cần
phải
học
hỏi,
đó
là
tấm
lòng
thương
người
và
đó
cũng
là
ý
nghĩa
thật
sự
của
Trung
tâm
BAC".
Hòa
thượng
cũng
cho
biết,
Ngài
sẽ
trụ
trì
trong
vòng
5
năm
nữa,
và
sau
đó
Ngài
qua
sống
ở
Thái
Lan
hoặc
sang
Lào
trong
thời
gian
còn
lại
của
đời
mình
để
cống
hiến
cho
sự
nghiệp
"Cứu
tế
độ
sinh".