CẢM NIỆM
ÂN SƯ
Thích Nữ Hạnh Huệ
NAM MÔ BỔN SƯ THÍCH CA MÂU
NI PHẬT
Con kính ngưỡng bạch Chư Tôn
Hòa Thượng giáo phẩm chứng minh
Con kính ngưỡng bạch Chư Tôn
Hòa Thượng, Chư Tôn Thượng tọa, Chư Đại Đức Tăng, quý Ni
trưởng, quý Ni sư, Chư tôn đức Ni,
Con kính ngưỡng bạch Chư tôn
Đức Tăng, môn đồ Pháp quyến,
Kính thưa quý phật tử,
Được sự cho phép của Chư tôn
thiền đức trong ban tang lễ, con tỳ kheo Ni Thích Nữ
Hạnh Huệ xin thay mặt môn đồ hiếu quyến Chư Ni đọc cảm
niệm Ân Sư.
Hôm nay chúng con, hàng Ni
chúng chúng con thật đau đớn tận lòng bày tỏ sự tiếc
thương kính nhớ, bậc Tôn Sư chúng con đã thuận thế vô
thường xã báo thân trở về với Phật. Với nỗi thổn thức,
nỗi mất mát này chúng con qui tụ về quỳ trước Giác Linh
Đài, kính cẩn nghiêng mình dâng lên bậc Tôn Sư nén tâm
hương này.
Chúng con cung kính ngưỡng
bạch Giác Linh Ân Sư khả kính, hàng đệ tử chúng con được
chút duyên lành từ bao đời trước nên đời này sớm được
xuất gia, lại may mắn diễm phúc gặp Thầy dạy dỗ từ bước
sơ cơ, được thừa hưởng một phần gia tài Pháp Bảo, được
hồn nhiên tắm mát trong suối nguồn yêu thương, tưởng
rằng sẽ yên tâm núp bóng Thầy để tu học. Nhưng than ôi !
con thuyền chưa đến bờ, tre tàn mà măng chưa mọc, mà
Thầy của chúng con đã vội ra đi, chúng con như đàn chim
sâu mất mẹ và hôm nay xin được nghĩ về Người như nghĩ về
một người Cha đã khuất. Chúng con được nghe Tổ Qui Sơn
dạy “ Sinh ra ta, tạo cho ta nên vóc nên hình đó là
ơn của Cha Mẹ, còn sinh ra giới thân huệ mạng cho chúng
con đó là công ơn của Thầy Tổ, các bậc Giáo Thọ A Xà Lê
“ , thế nên :
Ơn giáo dưỡng kia thành huệ
mạng
Trở thành người tiếp nối
đạo truyền
Ơn đức ấy sánh tày non Thái
Mãi nghìn sau muôn kiếp khó
đáp đền.
Ngưỡng bạch Giác Linh Thầy,
dẫu biết rằng chúng con đang học pháp xuất thế gian đoạn
diệt những sự đau buồn, khổ não, nhưng được tin
chúng con vĩnh viễn mất đi bậc Tôn Sư khả kính và trụ
cột của Thiền Lâm, làm sao khỏi ngậm ngùi tiếc thương
rơi lệ. Tuy biết rằng Thầy chỉ xã báo thân như huyển
trong cõi đời giả tạm, đi về chốn an lành giữa ánh hào
quang của Đức Từ Phụ, song tất cả trong chúng con như có
điều gì đó còn thao thức ray rức, còn tuôn trào trong
dòng mạch tâm linh. Dẫu biết rằng không dám trái lời
Thầy : “Nhạn lướt mặt hồ không để bóng, không nhắc
lại những gì đã qua rồi” kể lể nhiều là điều không
ai muốn, thế nhưng chúng con vẫn muốn nhớ lại những phút
giây vàng son ấy để nhắc nhở những ân đức cho chúng con
nhớ tìm về cội nguồn, mà cũng là điều cần thiết cho
chúng con được sống vững chải hơn.
Vào năm 1984 Chùa Phước Long (xã
Vĩnh Phương) xuống cấp trầm trọng, đã từ lâu không có vị
Trụ Trì, nhưng với tâm huyết khao khát, với lòng tín
ngưỡng tột bậc ở các hào lão thỉnh cầu cùng hạnh nguyện
độ tha ở Thầy, không quản gian lao , chẳng hề khó nhọc .
Từ ấy Thầy sống cảnh hai quê không ngại, nhất là trong
những ngày rằm Thầy vừa làm lễ xong ở Thiên Phú chưa kịp
thọ trai đã thấy các bô lão ở Phước Long ngồi đợi, thế
là Thầy cùng hai chú Tâm Trí, chú Nguyên Tạng lúc đó còn
để chóp khăn gói đạp xe đạp đến tận Phước Long để làm lễ
vào những chiều tháng 7 mưa ngâu. Và kể từ dạo ấy nơi
vùng đất khô cằn sỏi đá được Thầy tưới tẩm dần dần nảy
mầm lên những hạt giống Bồ Đề, được nuôi lớn trong giòng
suối mát ngọt ngào, để rồi năm tháng miệt mài dần trôi
và theo qui luật nhân sinh, chúng con hôm nay người đang
ẩn mình nơi thiền thất, người hành việc từ thiện nơi xứ
sương mù, có người về tận nơi vùng rừng sâu hoằng pháp
và còn bao người ở chốn đô thị đang dùi mài kinh sử. tất
cả đang an trú một nơi thích hợp để thành một trang
Thích tử không thẹn với mình. Ấy thế nên mỗi kỳ mãn hạ
chúng con không qui tụ về đồng lượt mà tùy cơ duyên ở
từng trú xứ, chúng con lần lượt về đảnh lễ Thầy. Vẫn
dáng uy nghi, vẫn giọng nói từ hoà, vẫn chiếc áo vàng
bạc màu, thầy lặng lẽ đứng trước Tổ đường mĩm một nụ
cười hoan hỷ “ Con mới về đó hả ? mấy đứa em con có về
không ? Tâm Hoàng cách đây một tuần đã về thăm Thầy “ Tự
đáy lòng chúng con vẫn hiểu được phần nào lo lắng ưu tư
của Thầy, Thầy không quản ngại tuổi cao, sức yếu cũng
như không nghĩ đến căn bịnh nan y làm cho tấm thân tứ
đại của Thầy, tuy chịu mõi mòn theo năm tháng, miễn sao
cho chúng con trở nên những hàng Thích tử xứng đáng để
có phương tiện, điều kiện tiến tu. Vào mùa xuân năm ấy
có một Phật tử hải ngoại phát tâm cúng dường, Thầy đã
ghi danh không xót một người đệ tử xuất gia rồi gói ghém
đợi kỳ mãn hạ chúng con tụ về Thầy trao tận tay từng
người với lời dặn dò yêu thương, tất cả những Pháp bảo
của Phật phát ra từ kim khẩu Thầy con nghe như ngát tỏa
một mùi hương của an lạc giải thoát diệt tận khổ đau.
Thầy dạy cho chúng con không chỉ qua khẩu giáo, ý giáo
mà quan trọng là thân giáo của Thầy và làm tất cả tấm
lòng vị tha để tăng thêm đạo lực cho chúng con. Tất cả
nhờ ơn giáo dưỡng của Thầy mà hôm nay chúng con được
trưởng thành, đây là niềm hạnh phúc lớn mà chúng con có
được.
Cuôc đời Thầy làm cho Đạo Pháp
luôn luôn sáng tỏ, bánh xe pháp vận chuyển không ngừng,
là hoa ưu đàm nở giữa mùa xuân, nở hoa đầu nắng hạ, thế
mà hôm nay:
Miền thùy dương từ nay vắng
bóng
Bậc chân tu trọn sống cho
đời
Tấm gương đức hạnh tuyệt
vời
Việc đời hạnh đạo nay vơi
trọn tình.
Kính lạy Giác Linh Thầy, trong
giờ phút thiêng liêng trọng đại, thuyền Bát Nhã đang
tách bến dương trần, cuôc chia ly chỉ còn trong chốc lát
để rồi biến thành thiên thu vĩnh biệt, chúng con thật sự
không bao giờ còn nhìn thấy xác thân của Thầy, chúng con
vĩnh viễn không bao giờ còn quỳ dưới chân Đấng Từ Phụ để
được nghe những lời giáo huấn của Thầy. Trước Linh Đài
chúng con không biết nói gì hơn.
Thầy ơi ! bút mực nào có thể
diễn tả được nỗi ngậm ngùi, luyến tiếc của chúng con,
nhưng giòng lệ chỉ ngăn lại khi tràn xuống bờ mi, không
thể ngăn lại khi trở về con tim thổn thức.
Kính lạy Giác Linh Thầy, chúng
con nguyện khắc ghi mãi di huấn Thầy, lấy sự đau
thương này hòa quyện vào tâm khảm làm chất liệu cho đời
sống tâm linh. Con xin thay mặt cho hàng Pháp tử Ni phát
nguyện trước Giác Linh Tôn Sư, nguyện phù xuất gia giả,
pháp túc siêu phương, tâm hình dị tục, dùng pháp tam vô
lậu học làm cứu cánh trên bước đường tìm về bến giác để
báo đáp được phần nào công tứ ân như tấm gương Thầy đã
nêu cao.
Đệ tử chúng con xin đê đầu
đảnh lễ tưởng niệm Giác Linh Thầy, kính nguyện Giác Linh
Thầy Cao Đăng Phật Quốc,hội nhập Ta Bà hóa đô chúng
sinh, và nguyện cầu trong những kiếp lai sinh của trần
thế, Thầy trò mãi mãi gặp lại nhau trong tình nghĩa Thầy
trò muôn thuở cho đến khi thành tựu đạo quả Vô Thượng Bồ
Đề.
Ngưỡng mong Giác Linh Thầy
thùy từ chứng giám.
NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI
ĐÀ PHẬT

Sư Phu và các đệ tử: Sư Cô Hạnh Huệ (bên trái), Sư Cô
Hạnh Đạo & Sư Cô Hạnh Nhã (bìa phải)
|