NAM MÔ TIẾP DẪN ĐẠO SƯ A DI ĐÀ PHẬT
Kinh bạch chư tôn Hòa
Thượng chứng minh
Kính bạch chư tôn Hòa
Thượng, chư Thượng Tọa, đại đức tăng – ni
Kính thưa quý quan khách
cùng toàn thể Phật tử gần xa về dự lễ cung tiễn Kim Quan
cố TT bổn sư chúng con.
Con xin thay mặt môn đồ
Pháp quyến kính dâng lên Giác linh Thầy đôi dòng cảm
niệm. ( 1 lạy )
Kính bạch Giác linh Thầy!
Chùa
xưa mái cũ rêu phong
Bụi bờ phủ lấp mập mờ lối đi.
Từ đó Thầy đã một mình đi
đến từng chùa trãi qua hàng trăm cây số giữa hai làn bom
đạn trong thời chiến tranh khởi sự để xin tịnh tài, tịnh
vật đem về xây dựng ngôi Tam Bảo tương đối để bà con
trong làng có nơi lễ lạy tạm thời. năm tháng trôi qua,
thơi gian đã bào mòn sỏi đá, chùa lại đi vào hư dột,
thêm vào đó chúng con về quy tụ dưới chân Thầy ngày càng
nhiều, làm tăng thêm nổi lo lắng trong lòng Thầy. một
lần nữa, Thầy phải cất bước đi quyên góp để xây dựng lại
ngôi Thiên Phú mà cuộc sống đang ở trong thời điểm khó
khăn. Thế nhưng, với đức tính kiên nhẫn và sự quyết tâm
xây dựng ngôi tam Bảo với lòng thương chúng con thiếu
nơi ăn ở và tu tập, nên ngày nay phạm vũ đã huy hoàng,
hàng Phật tử có nơi thọ trì Kinh Pháp mà chúng con đang
thừa hưởng ngày hôm nay. Ân đức đó, chúng con không thể
dùng văn tự hay ngôn ngữ để nói cho hết được.
Sống bên Thầy từ khi còn
để chỏm, Thầy đã dậy chúng con bằng Thân giáo, Khẩu giáo
và Ý giáo. Với đời sống đạm bạc và giản dị, những lúc
chúng con phạm những lỗi lầm đáng phải phạt thật nặng
nhưng Thầy chỉ gọi đến khuyên bảo điều thiệt hơn với
lòng bi mẫn. Vậy mà chúng con cũng đã làm cho Thầy buồn
trong những lúc không giữ được chánh niệm trong cuộc
sống đầy cạm bẫy. Khi chúng con được Thầy cho đi học ở
phương xa, mỗi lần tết đến chúng con về thăm, Thầy
thường nói với chúng con rằng: “Cuộc đời tôi luôn luôn
tâm niệm điều trong kinh văn”Chúng ta muốn đền đáp công
ơn của Đức Như Lai, thì trong đời này phải dũng mãnh
tinh tấn gắng chịu khổ nhọc, không tiếc thân mạng gây
dựng Tam Bảo, hoằng dương Giáo pháp đại thừa, hóa độ
chúng sanh, đồng vào ngôi chánh giác”. Thầy không những
dùng lời trong kinh văn sách tấn chúng con mà cả cuộc
đời Thầy đã thực hành cho đến hơi thở cuối cùng.
Thầy không những đã đem
giáo pháp cao minh của Đức Từ Phụ giảng dạy để điều trị
tâm bệnh cho hàng xuất gia và tại gia mà còn tạo lập tuệ
tỉnh đường bốc thuốc miễn phí giúp đỡ người nghèo để
chữa thân bệnh cho họ. Bên cạnh đó, Thầy đúc đại hồng
chung, những mong: Đem tiếng chuông át cả tiếng trần,
đem tiếng giác đánh tan tiếng vọng, biển khổ chơi vơi,
chuông vang réo gọi, kêu gọi người người quay về tánh
nghe, chơn thường vắng lặng. Ân đức ấy, Thầy đã làm lợi
lạc cho hai cõi âm – dương. Thầy lại còn khai sơn Phước
Sơn Tu Viện nhằm mục đích là để làm nơi nhập Thất tịnh
tu cho hàng xuất gia và đồng thời là khuyến hóa người
dân ở nơi đó biết quy kính Tam bảo. Trong những năm gần
đây, dù thân Thầy đang mang trọng bệnh nhưng mỗi khi
xuất viện Thầy lại về tiếp tục xây dựng đoàn quán để có
nơi GĐPT sinh hoạt, tháp thờ tự linh cốt, xây dựng cổng
Tam quan và cùng địa phương làm con đường tráng xi măng
để cảnh quan chùa và thôn xóm càng thêm rạng rỡ. Bấy
nhiêu đó đã nói lên tâm nguyện xây dựng Tam Bảo không
tiếc thân mạng đã đi theo suốt cuộc đời của thầy.
Kinh bạch Giác linh Thầy!
Khi ở trong bệnh viện,
trong những ngày gần đây Thầy thường nói với chúng con
rằng: “Sanh tử nhàn nhi dĩ”, có gì mà lo sợ.” Khi viết
đến đây làm con chợt nhớ đến bài thơ mà Thầy đã gởi ra
Bắc cho hai đứa con xa xứ. Trước giác linh thầy con xin
đọc lại bài thơ của Thầy:
“
mùa sen nở tháng tư về
Bước chân bệnh hoạn sông mê giật mình
Về thôi một cuộc tử sinh
Về thôi thế sự nhân tình đa đoan
Chùa xưa thắm sắc y vàng
Nụ cười mang cả thênh thang cuộc đời
Xa rồi bể khổ mù khơi
Trở về trong ánh đạo mầu niềm tin”
Bài thơ đã nói lên một
phần nào mà Thầy đã biết trước việc sẽ xảy đến với mình,
để rồi thầy nở một nụ cười bước đi tự tại trong cõi
không sắc.
Bể
dâu bao cuộc vô thường
Nụ cười Thầy đã tỏ tường sắc không
Kính bạch Giác linh
Thầy!
Chúng con đã được Thầy và
các bậc ân sư dạy “sự sống chết cũng giống như thay một
chiếc áo cũ để mặc một chiếc áo mới”. thế nhưng, trong
giờ phút chúng con quỳ bên cạnh Thầy niệm Phật, nhìn
Thầy đang xã bỏ thân tứ đại, tim chúng con đau nhói,
lòng quặn ruột thắt, với đôi mắt nhòe vì lệ,còn có người
không kiềm nén được tiếng khóc mà phải ra ngoài hiên
khóc thật to. Thầy ơi! Bao đau thương đã nhói mãi trong
lòng chúng con, và từ đây đạo pháp vắng bóng bậc long
tượng, chúng con đã vĩnh viễn mất đi bậc Tôn sư khả kính.
Thân tứ đại Thầy trả về tứ đại, mà chơn tâm lồng lộng
sáng ngời còn đâu những buổi trưa trưa nằm để nghe Thầy
giảng giữa hương trầm nhẹ bay.
Thầy đã đi rồi, bể Thích
rừng nho trông vắng vẻ, con còn ở lại người tăng kẻ tục
thấy bơ vơ.
Kính bạch Giác linh Thầy!
Trong giờ phúc trang
nghiêm để cung tiễn kim quan Thầy nhập bảo tháp. Chúng
con đối trước chư tôn Hòa Thượng chứng minh, chư Tôn Hòa
Thượng, Thượng Tọa cùng hiện tiền chư đại đức tăng – ni
và quỳ trước án tiền Thầy. chúng con xin nguyện noi theo
đạo hạnh của Thầy trong suốt cuộc đời tu tập để ngõ hầu
báo đáp thâm ân giáo dưỡng giới thân huệ mạng trong muôn
một. Ngưỡng mong Giác kinh Thầy thùy từ chứng giám.
Nam Mô Tân Viên Tịch Từ Lâm Tế Chánh Tôn Tứ Thập
Nhị Thế Khai Sơn Thiên Phú Đường Thượng Trú Trì Húy
thượng Trừng Hạ Lộc Tự Chơn Kiến Hiệu ấn Minh A Xà Lê
Chi Giác Linh.
Đệ tử
Tỳ Kheo Thích Tâm Trí
(pháp tự Tịnh Hạnh)
|