Điếu văn tưởng niệm
Thương Pháp Hữu Chơn Kiến
Thầy Chơn Kiến thân thương
Thầy đã tịch rồi ư!
Đi ở thường tình kiếp sống
Nhưng sao vẫn thấy nao lòng!
Thầy ra đi, từng bước thong dong
Tôi ở lại, mỗi ngày nặng gánh
Giữa đêm thu mà khí trời đã lạnh
Trong ngày qua, gió mạnh, mà cây lá chẳng
rung rinh
Thầy biết sao không?
Chùa Thiên Phú, Nha thành,
đang vươn cao cũng gập mình
thương tiếc
Chốn Phật ân, Long địa,
rộng thênh thang, cũng khép lại
bồi hồi.
Xúc động lắm Thầy ơi,
Pháp lữ thì đông, nhưng ít người tâm đắc
Huynh đệ cũng nhiều mà được mấy thương
yêu,
Đã hiểu thì thương,
đã thương thì nhớ,
đã nhớ thì tiếc,
đã buồn thì cuộc đời giảm đi nghĩa sống.
Mà, người xuất gia đâu phải kẻ thường
tình.
Thầy đừng chê, lão Minh Tâm ủy mị,
Thầy đừng cười, ổng Kiến Tánh râm rang
Mấy ngày trước đây, anh em chúng tôi
Được tin Thầy quá yếu, hẹn với nhau:
Lão Kiến Tánh bay ngay ra Khánh Hòa thăm
viếng
Còn Minh Tâm hoằng hóa ở Phan Rang,
Cũng tranh thủ gặp Thầy cho kỳ được
Khi gặp nhau chẳng nói được nên lời.
Thầy lặng lẽ chỉ một cái gật đầu
Hai tiếng gọi, muốn ừ không thành tiếng.
Tôi âm thầm nắm lấy tay Thầy
Cũng cố nén một lời giã biệt.
Lần gặp cuối, biết là từ biệt
Trước vô thường, bất lực với sanh ly
Nay Thầy thật đã ra đi,
Quê cũ Thầy êm đềm theo Phật,
Cõi Ta bà đầy sóng gió
Chúng tôi phải cố vương lên.
Đêm nay đây (14.7 ) lão Kiến Tánh
đang lướt gió tung mây, qua Tây
âu hoằng hóa.
Còn Minh Tâm, đêm nay thức trắng
viết mấy dòng kỷ niệm nhớ thương
nhau,
Nén niềm đau mất bạn,
Gom máu trở về tim,
Vọng Nha thành trong đêm tối lặng im,
Để tưởng nhớ sự mất còn chua chát.
Mấy năm liền.
Ôn Trí Nghiêm, ôn Đổng Minh viên tịch,
Bà Như Hoa, sư Tâm Đăng quy Tây.
Nay lại đến phiên Thầy.
Chốn
Khánh Hòa còn lại bao người,
Về đến đó còn mấy cây Thạch Trụ?
Ôi cuộc thế!
Ôi trần đời!
Đau xót lắm phải không?
Rồi giáo hội,
Rồi tăng đoàn,
Phật sự ai gánh vác
Thôi thì,
Đã thế, âu đành phải thế.
Duyên kia, cứ để tùy duyên.
Môn sinh lơ láo, rồi chúng cũng trưởng
thành
Đệ tử bơ vơ rồi cũng có nơi nương tựa.
Thầy có lo cũng không lo được nữa.
Tôi có buồn thấy cũng thế mà thôi.
Bây giờ, 2 giờ sáng, trời xanh trong.
Thương nhớ Thầy tôi vọng hướng không
trung.
Trăng 14 rất hữu tình,
Gió nhè nhẹ tiễn Giác linh Thầy về cõi
Phật.
Thầy Chơn Kiến ơi.
Phật Ân Tự đêm 14 tháng 7 nhuần
Phật lịch 2550
TK Thích Minh Tâm
|