Kính lễ Giác Linh Tôn Sư, rừng thiền ngơ ngác khi ánh nắng
vàng chợt tắt, chúng con nơi viễn xứ Mỹ quốc, kính đê đầu
đỉnh lễ vọng về Giác linh Thầy nơi cố hương .
Kính lễ Giác Linh Thầy vì thay mặt cho một đấng Tối Tôn
hướng chúng con xa lìa bến bờ sinh tử . Kính lễ Sư Phụ vì
thay mặt cho hai Đấng sinh thành dẫn dắt chúng con vượt trên
cạm bẩy của cuộc đời, dẫu biết rằng : “vô thường lão bịnh
bất dữ nhân ki`..” , và Thầy cũng đã từng dạy chúng con rằng:
“ Nghiệp đã qua rồi lòng nhẹ nhỏm, Ngàn xưa mây bạc vẫn
thong dong.” Nhưng cho dù áng mây bạc kia có bay đến đâu đi
nữa, thì cánh chim còn chập chững vẫn còn những khát vọng
của đời thường, luôn luôn mơ về những đợt sóng của trùng
dương, mà những đêm trường tiếng trùng dương ấy luôn luôn rì
rào vang vọng, làm vững chắc thêm cho đôi cánh đang lạc lỏng
giữa miên trường. Giờ đây, âm ba vẫn còn vang vọng đó,
nhưng những đợt sóng của trùng dương kia đã lịm rồi, chỉ còn
lại những áng mây hững hờ góp nhặt gió bốn phương trời thổi
vào cánh chim chiều lạc lỏng. Mặc cho đôi cánh nhỏ cố sải
cánh giữa tầng không đi nửa thì tiếng trùng dương kia nay đã
không còn.
Hôm nay là ngày nhập bảo tháp, chúng con kính đê đầu vọng về
cố hương, đảnh lễ giác linh Thầy, nguyện cầu mười phương chư
Phật thuỳ từ quang giáng đạo tràng chứng minh và phò hộ cho
Giác linh Thầy được về miền đất Phật.
Nam mô tiếp dẫn đạo sư a di
đà phật tác đại chứng minh
Nam-mô Tự Lâm Tế
Chánh Tơng, Tứ thập nhị thế, Khai SơnThiên Phú Tự, trụ trì,
huý thượng Trừng hạ Lộc, tự Chơn Kiến, hiệu Ấn Minh Thượng
Tọa Giác Linh, thuỳ từ chứng giám.
Đệ tử,
Tỳ Kheo Thích Quảng Long
(Chùa Phật Đà, Cali, Mỹ Quốc)
Bài thơ kính dâng Thầy
Một thoáng trời thu dệt nắng vàng
Bụi đường chưa níu bụi thời gian
Chim chiều rủ rỉ lòng tê tái
Nắng tắt hoàng hôn trong bẻ bàng
Lặng cả trời thu thoát tầng không
Cánh hạt mù xa lặng tiếng lòng
Bóng kia nhẹ gót không in dấu
Ngàn xưa mây bạc vẩn thong dong. (2)
Đỉnh Thướu giờ đây tìm ở đâu
Rừng thiền ngơ ngác, ánh trăng thâu
Ngàn sao rụng xuống màn đêm lạnh
Ôm khối tình riêng ứa lệ sầu
Một thoáng trời thu ta ngở ngàng
Sắc không không sắc hợp rồi tan
Nghiệp đã qua rồi lòng nhẹ nhỏm(1)
Một chút bụi vương nhuốm lệ tàn
Đệ tử,
Tỳ Kheo Thích Quảng Long
(Chùa Phật Đà, Cali, Mỹ Quốc)
|