Tiếng Việt

Trang nhà Quảng Đức

   Tiếng Anh 

qd.jpg (8936 bytes)

Tập san Phật Học


...... ... .

 

Tập san Pháp Luân

Số 6/ tháng 8 (al)- Năm Giáp Thân (9/2004)

---o0o--- 

  

Thơ

 

Khói lam

Vĩnh Thi

 

Em từ non xanh thẳm

Hóa thành hoa giữa đời

Đi cùng vòng tạo hóa

Lại về với bao la

Mang tâm tình cây cỏ

Chừ tâm sự rừng già

Rừng đêm như trầm mặc

Lặng đón kẻ tri âm

Lạc giữa chiều phố muộn

Tấm thân em đọa đày

Bụi trần khói mắt cay

Em tan thành lệ ứa

Xuôi về miền biển cả

Mây nâng gót địa đàng

Chiều ơi! chiều đi hoang

Phủ mờ đêm bàng bạc

Em tựa như ảo hóa

Hiện thân không hình hài

Người đưa tay muốn giữ

Chuốc buồn cho bâng khuâng

Em hóa thân là lá

Em hóa thân là cành

Giờ một kiếp vô danh

Theo gió ngàn muôn lối

Người ơi xin đừng vội

Lắng nghe muôn diệu huyền

Trong em là nguồn cội

Của tàn dư tháng năm.


*******************

 

Ngắm Thu

Sỏi Đá

 

Tôi về

thăm lại cố hương

Nghìn con sóng nhỏ

đêm trường hoang vu

Lặng nhìn

trời đất vào thu

Chiều tim tím đổ

vân du thuở nào

Thủy triều

con nước dâng cao

Hồn ai sóng vỗ

tan vào cõi không.

 

 

*******************

 


 

Dạ khúc

Ngọc Hân

 

Mưa đã rơi

và một loài chim đã bay

qua biển chiều đìu hiu tiếng gió

Sương đã phai

và một ngày nắng đã tan

trên tháng ngày dìu dặt nét thu phong

Ta hỏi bóng

bao giờ chim vượt ngàn trở lại ?

Bóng mỉm cười

- mùa hạ huyền đang chênh chếch ngoài kia

Nầy bóng ơi...

có những hoàng hôn vắng mặt trời ?

- hãy nghe tiếng sóng vỗ mạn thuyền trơ vơ ghềnh đá

Trăng đã treo

từ những ngày buồn rơi trên đời sống

Mộng đã gầy

từ những giấc ban đầu đã xa

Hình hài nào vô vọng lãng đãng bên đời ta

Chim vỗ cánh tiếng bi ai lạc loài trời phong lữ

Đêm đã sâu

và một vầng trăng khuất đã lâu

cho ta cứ hoài ngày thiên thu cũ

Đàn đã chơi vơi

và bài dạ khúc đã chùng rơi

cho hạt muối ngậm ngùi đau nhức trùng khơi.

 


 

*******************

 

BÓNG MẸ

Tuệ Nguyên

 

Chiều nghiêng nắng đổ xuống đàng

Dáng thương đổ bóng vững vàng che con

Khơ-nia bóng ngã về non

Mẹ xoay bóng ngã chân son đi về

Mẹ là bóng mát đường quê

Chở che con giữa bộn bề tháng năm

Tuổi thơ giấc mộng trăng rằm

Chân qua lối cũ xa xăm dặm đời

Bóng dài trải bước con đi

Thân gầy cánh vạc ngại gì xa xôi

Miễn con nở nụ tinh khôi

Yêu con tình mẹ lên ngôi bốn bề

Bóng xua in dấu chân quê

Nay che mát cội Bồ-đề đơm hoa

Con về tụng biến kinh ca

Vang trong nhịp điệu âm ba bống từ.

 

*******************

 

Mùa thu, nhìn trái bầu khô

Người ta quăng bỏ

vất vơ xó đường

Như bồ câu trắng- trắng xương

Quý gì? thích thú,

mà trương mắt nhìn?!

Kinh Lời Vàng –TK. Giới Đức


 

 

---o0o---

 [Mục Lục ] [01] [02] [03] [04] [05] [06] [07] [08] [09] [10]

 [11] [12] [13] [14] [15] [16] [17] [18] [19] [20] [21] [22]

---o0o---

Trình bày: Nhị Tường

Cập nhật: 26-9-2004

 

Webmaster:quangduc@tpg.com.au

Trở về Trang Tập San Phật Học

Đầu trang

 

Biên tập nội dung: Tỳ kheo Thích Nguyên Tạng
Xin gởi bài mới và ý kiến đóng góp đến ban biên tập qua địa chỉ:
quangduc@tpg.com.au