Giáo
hội
Phật
Giáo
Nhật
Bản
đang
tiến
hành
các
thủ
tục
cần
thiết
để
chuẩn
bị
cho
cuộc
hành
hương
vì
hoà
bình
và
cuộc
sống.
Đoàn
sẽ
khởi
hành
vào
ngày
08
tháng
12
năm
1994,
đi
bộ
qua
quốc
gia
thuộc
Đông
Âu,
Trung
Đông,
Ấn
Độ
và
các
nước
ở
Đông
Nam
Châu
Á,
và
sau
cùng
sẽ
về
đến
Hiroshima
và
Nagasaki
vào
ngày
6
-
9/8/1995
để
dự
lễ
kỷ
niệm
lần
thứ
50
năm
ngày
chấm
dứt
Thế
chiến
thứ
hai.
"Văn
minh
thế
giới
không
phải
là
đèn
điện,
máy
bay
hoặc
sản
xuất
ra
bom
nguyên
tử.
Nền
văn
minh
ấy
cũng
không
tạo
ra
sự
chết
chóc
cho
nhân
loại,
nó
cu
không
gây
ra
mọi
sự
hủy
diệt
nào
đối
với
sự
sống
của
thiên
nhiên.
Nền
văn
minh
ấy
cũng
như
sự
phát
triển
của
nó
chỉ
với
một
mục
dích
duy
nhất
là
làm
cho
nhân
loại
trên
hành
tinh
này
gần
gũi
nhau
hơn,
chia
sẻ
những
hiểu
biết
cho
nhau,
thương
yêu
nhau
và
kính
trọng
nhau..."
đó
là
lời
phát
biểu
của
Hòa
thượng
Nichidatsu
Fujii,
trưởng
ban
tổ
chức
chuyến
hành
hương.
Nhân
loại
sau
khi
đã
tạo
ra
mười
triệu
nạn
nhân
trong
Thế
chiến
thứ
hai,
lẽ
ra
phải
biết
được
sự
điên
rồ
của
chiến
tranh,
hiểu
được
giá
trị
của
hòa
bình
và
đã
cam
kết
với
nhau
là
sẽ
không
bao
giờ
gây
ra
một
cuộc
chiến
nào
tàn
khốc
như
thế
nữa.
Nhưng
trong
thực
tế,
từ
đó
đến
nay
đã
có
hơn
167
khu
vực
bùng
nổ
chiến
tranh
ở
khắp
nơi
trên
thế
giới.
Theo
thống
kê
thì
nạn
nhân
của
những
cuộc
xung
đột
này
cộng
lại
còn
nhiều
hơn
số
người
tử
vong
trong
các
cuộc
thảm
sát
trong
Thế
chiến
thứ
hai
(1938-1945).
Hơn
thế
nữa,
những
cuộc
chiến
này
thường
bắt
đầu
từ
ý
định
tóm
thâu
lợi
ích
của
hai
khối
Đông
Âu
và
Tây
Âu,
và
kết
quả
cho
thấy
những
bãi
chiến
trường
thường
nổ
ra
ở
một
nước
thứ
ba.
Hầu
hết
các
loại
vũ
khí
được
sử
dụng
trong
những
cuộc
chiến
đó
đều
được
nhập
khẩu
từ
những
cường
quốc
mà
chính
họ
là
những
thành
viên
của
Hội
đồng
bảo
an
Liên
Hiệp
Quốc
(năm
quốc
gia
thành
viên
này
đã
cung
ứng
80%
vũ
khí
cho
các
cuộc
chiến).
Một
phần
ba
dân
số
thếᠧiới
trên
hành
tinh
vẫn
còn
bị
ám
ảnh
nỗi
kinh
hoàng
của
chiến
tranh,
trong
khi
hai
phần
ba
số
khác
đang
chịu
đựng
nạn
đói
triền
miên;
35%
dân
số
thế
giới
không
có
cơm
ăn
áo
mặc
và
có
đến
bốn
mươi
ngàn
trẻ
em
đã
chết
mỗi
ngày
vì
đói
khát;
50%
phải
sống
trong
cảnh
màn
trời
chiếu
đất...
Những
căn
bệnh
xã
hội
này
bắt
rễ
từ
nguyên
nhân
thiếu
tính
khoan
dung
ở
các
tôn
giáo
và
lòng
thương
của
tình
đồng
loại,
chính
nó
là
một
tường
thành
cản
trở
nền
hòa
bình
của
nhân
loại
từ
đầu
thế
kỷ
20
cho
đến
nay.
Để
xoa
dịu
tất
cả
những
nỗi
đớn
đau,
khổ
sở
và
tuyệt
vọng
của
nhân
loại
vì
chiến
tranh
đã
gây
ra.
Hội
Phật
Giáo
Nhật
Bản
tổ
chức
chuyến
hành
hương
vì
hòa
bình
và
cuộc
sống
để
thừa
nhận
và
phản
ánh
sâu
sắc
về
lịch
sử
bành
trướng
quân
sự,
cam
kết
không
bao
giờ
dám
nghĩ
đến
chiến
tranh
nữa,
đánh
thức
cơn
mê
ngủ
của
thế
giới
bằng
nguyên
tắc
sống
của
Phật
giáo
là
Không
được
chém
giết
và
Không
được
tán
thành
sự
chém
giết;
phải
tìm
mọi
cách
có
thể
bảo
vệ
sinh
mạng.
Phải
chọn
một
nghề
nghiệp
không
gây
tổn
thương
cho
con
người
và
thiên
nhiên.
Từ
nguyên
tắc
cơ
bản
này
nhân
loại
có
thể
tự
tạo
ra
một
nền
hòa
bình
cho
thế
giới
qua
đường
lối
bất
bạo
động.
Mục
đích
của
chuyến
hành
hương
này
là:
1)
Để
tổ
chức
cầu
nguyện
đem
lại
sự
an
lành
cho
tất
cả
những
nạn
nhân
của
chiến
tranh.
2)
Thừa
nhận
và
phản
ánh
sâu
sắc
về
việc
xâm
lược
quân
sự
và
tấm
bi
kịch
của
Thế
chiến
thứ
hai.
3)
Động
viên
và
khuyến
khích
mọi
người
tình
nguyện
giúp
đỡ
vì
nền
hòa
bình
của
thế
giới.
4)
Học
bài
học
lịch
sử
và
cam
kết
tuyệt
đối
tránh
giải
quyết
những
cuộc
xung
đột
bằng
vũ
lực.
Điều
kiện
cho
người
tham
gia
chuyến
hành
hương:
1)
Mọi
người
đều
có
thể
tham
gia,
không
phân
biệt
tôn
giáo
và
chủng
tộc.
Thành
viên
của
đoàn
phải
tham
dự
lễ
cầu
nguyện
vào
mỗi
buổi
sáng.
2)Tự
giữ
gìn
thân
thể
khỏe
mạnh
để
đi
bộ
(mỗi
ngày
trung
bình
khoảng
30km).
Mặt
khác,
người
hành
hương
phải
tự
chịu
trách
nhiệm
về
an
ninh
cho
mình
khi
đoàn
đi
qua
các
quốc
gia
có
một
số
nơi
đang
xung
đột
về
quân
sự
.
3)
Không
uống
rượu,
hút
thuốc
và
dùng
các
chất
ma
túy.
4)
Mọi
chi
phí
cho
chuyến
hành
hương
đều
do
Ban
tổ
chức
tài
trợ.
Muốn
biết
thêm
chi
tiết
xin
liên
hệ
:
Đạo
hữu
Sasamory,
Nipponzan
Myhoji,
Shinxen-cho
8-7,
Shibuya,
Tokyo
150,
Japan.
Tel
:
03-3461-9363;
Fax
:
03-3461-9367.
TIN
TỨC
TỪ
CUỘC
HÀNH
HƯƠNG
VÌ
HÒA
BÌNH
&
CUỘC
SỐNG
Như
Báo
Giác
Ngộ
(số
86,
ra
ngày
15/7/1994)
đã
đưa
tin
về
cuộc
hành
hương
vì
hòa
bình
và
cuộc
sống
do
Phật
Giáo
Nhật
Bản
tổ
chức.
Đúng
như
kế
hoạch,
đoàn
đã
khởi
hành
vào
ngày
mùng
bốn
tháng
mười
hai
năm
1994
tại
thành
phố
Auschwitz
(Ba
Lan),
và
từ
nơi
đây
đoàn
sẽ
lần
lượt
đi
qua
hai
mươi
bốn
thành
phố
thuộc
mười
bảy
quốc
gia
ở
Đông
Âu,
Trung
Đông
và
các
nước
Nam
Châu
Á.
Cuối
cùng,
đoàn
sẽ
đến
Nhật
Bản
vào
ngày
6
tháng
8
năm
1995
để
dự
lễ
kỷ
niệm
50
năm
ngày
chấm
dứt
thế
chiến
thứ
hai.
Cậu
Tatsuro
Hirota,7897;t
sinh
viên
Nhật
trẻ
tuổi,
là
một
trong
năm
mươi
lăm
thành
viên
của
đoàn.
Trong
ngày
khởi
đầu
tại
Ba
Lan
có
hơn
ba
trăm
người
địa
phương
tham
dự
với
đoàn.
Từ
đây
đoàn
đi
đến
Crech,
đoàn
phải
mất
một
tháng
để
đi
qua
quốc
gia
này.
Đoàn
"ăn
tết"
ở
Vienna,
Áo
Quốc,
rồi
tiếp
tục
đi
đến
Zagreb,
Croatia
bằng
xe
lửa.
Mỗi
ngày,
đoàn
bắt
đầu
với
một
lễ
cầu
nguyện.
Buổi
sáng,
đoàn
đi
bộ
khoảng
một
giờ
rưỡi,
nghỉ
chân
mười
phút,
rồi
tiếp
tục
đi.
Trưa
đoàn
có
một
giờ
để
thọ
trai.
Buổi
chiều,
đoàn
được
nghỉ
chân
sau
mỗi
giờ
đi
bộ.
Trong
khi
đi,
đoàn
có
niệm
kinh
và
đánh
trống.
Người
thuộc
các
địa
phương
thường
đi
tham
gia
với
đoàn
khoảng
một
giờ
vào
buổi
sáng
rồi
họ
trở
về
nhà.
Đến
chiều
tối,
đoàn
nghỉ
chân
ở
bất
cứ
nơi
nào
thuận
tiện,
hoặc
chùa,
tu
viện,
hoặc
nhà
thờ
(Thiên
Chúa
và
Hồi
giáo)
hay
nhà
của
tín
đồ...
Tháng
giêng
vừa
qua,
đoàn
đã
đến
Bosnia,
dừng
chân
tại
Mostar
và
chuẩn
bị
đi
Sarajevo.
Có
nhiều
nơi
trong
đất
nước
này
không
thể
đi
qua
được,
vì
chiến
sự
đang
xảy
ra
ở
đó.
Vả
lại
đoàn
không
được
huấn
luyện
về
kỹ
thuật
bất
bạo
động
nào,
vì
thế
đoàn
sẽ
gặp
những
rắc
rối
nếu
họ
đi
qua
những
vùng
có
nổ
súng.
Tuy
nhiên,
khi
đoàn
mới
đến
Bosnia,
đã
có
hai
cựu
chiến
binh
Việt
Nam
giúp
đỡ
hướng
dẫn
cho
đoàn,
họ
đã
nhắc
nhở
với
đoàn
rằng
"chiến
tranh
không
phải
là
trò
chơi,
nên
cẩn
thận
thì
hơn".
Đạo
hữu
Sasamori
cũng
nói
rằng
tất
cả
các
thành
viên
trong
đoàn
có
quyền
quyết
định
tham
gia
hoặc
không
tham
gia
cuộc
đi
bộ
ở
trong
quốc
gia
nguy
hiểm
này.
Cuối
cùng
đã
có
mười
người
ở
lại
và
họ
đến
Irag
để
chờ
đoàn.
Quả
thật
"chiến
tranh
không
phải
là
một
trò
chơi",
khi
đoàn
đi
ngang
một
bệnh
viện
cũ
ở
Mostar,
tường
thành
đã
đổ
nát,
thuốc
men
văng
ra
dưới
nền,
các
bác
sĩ
đang
kêu
gào
và
khóc
lóc...
Vì
nơi
đây,
bệnh
viện
là
nơi
duy
nhất
để
cho
phụ
nữ
và
trẻ
em
có
thể
tránh
được
binh
lính
và
lửa
đạn,
nhưng
bây
giờ
thì
không
còn
là
nơi
ẩn
núp
nữa.
Từ
Mostar,
đoàn
tiếp
tục
cuộc
hành
trình
dài
với
130
cây
số
để
đến
Sarajevo,
nhưng
vì
thời
tiết
quá
lạnh
và
có
nhiều
tuyết,
nên
đoàn
phải
ở
lại
Mostar
hai
ngày.
Thị
trấn
Mostar
được
chia
làm
hai
bởi
một
con
sông,
bên
này
là
Thiên
Chúa
giáo
và
bên
kia
là
Hồi
giáo.
Mối
quan
hệ
hiện
nay
của
hai
bên
rất
căng
thẳng.
Đoàn
đã
thiết
lập
một
bàn
thờ
bên
sông
(bên
Hồi
giáo),
trên
bàn
thờ
được
bài
trí
tượng
Phật,
cây
Thánh
giá
và
một
quyển
Kinh
Koran,
tất
cả
thành
viên
trong
đoàn
và
nhiều
người
địa
phương
đến
tham
dự
cầu
nguyện.
Đoàn
đã
bị
từ
chối
không
được
đi
vào
Sarajevo
từ
chính
quyền
địa
phương,
vì
họ
e
rằng
đoàn
sẽ
gặp
nguy
hiểm.
Đạo
hữu
Sasamori
nói:
"nếu
như
không
có
chiến
tranh,
thì
chúng
tôi
đâu
cần
phải
đi".
Tuy
nhiên,
đoàn
đã
quay
lại
đường
cũ
bằng
xe
buýt,
rồi
xe
lửa
và
đến
nước
Hungary,
sau
đó
đến
Irag,
Pakistan
và
Ấn
Độ.
Tháng
tư
và
tháng
năm
đoàn
sẽ
đến
Singapore,
Malaysia,
Thái
Lan
và
Campuchia.
Đầu
tháng
sáu,
đoàn
sẽ
đến
Thành
phố
Hồ
Chí
Minh,
Việt
Nam.
Sau
đó,
đoàn
bay
sang
Philippines
và
cuối
cùng
sẽ
về
đến
Tokyo,
Nhật
Bản
vào
đầu
tháng
tám
năm
1995.
Mặc
dầu
đoàn
đã
trải
qua
những
vùng
lạnh
lẽo
nhất
ở
Đông
Âu
cho
đến
các
nơi
nóng
khủng
khiếp
ở
Trung
Đông
và
Đông
Nam
Á,
nhưng
đoàn
vẫn
tiếp
tục
hướng
về
phía
trước:
đi
bộ
và
cầu
nguyện
cho
hòa
bình.
theo
đạo
hữu
Sasamori,
cuộc
đi
bộ
lần
này
sẽ
đánh
động
được
dư
luận
quốc
tế
về
ước
vọng
hòa
bình
của
nhân
loại.
Ông
nói:
"Hiroshima
không
phải
nơi
đến
cuối
cùng
thật
sự
của
đoàn,
chúng
tôi
phải
đi
cho
đến
khi
nào
hòa
bình
thật
sự
được
thiết
lập
trên
hành
tinh".
Tổng
hợp
theo
tạp
chí
SEEDS
OF
PEACE
5/1994
và
SEEDS
OF
PEACE,
tháng
5/1995)