Sẽ Xuất
bản
XỨ
PHẬT-TÌNH QUÊ III
Thích
Hạnh Nguyện
Thích Hạnh Tấn
---o0o---
Chương Một
NHỮNG
KIẾN THỨC CẦN BIẾT
Trước lúc khởi
hành.
Đem theo những gì?
Sức khoẻ.
Tiền tệ.
Đến Nepal.
Xuống phi trường.
Nghỉ lại đêm
Nhà hàng.
Ngoạn cảnh quanh vùng.
Liên lạc.
Giải trí
Ngày lễ.
TRƯỚC LÚC KHỞI HÀNH
Visa.
Tất cả mọi quốc tịch trên thế giới muốn đến
Nepal đều cần phải xin Visa ngoại trừ người dân Ấn Độ. Visa có
thể được xin từ các tòa đại sứ hoặc tòa lãnh sự ở nước
mình cư ngụ hoặc ở các biên giới thông với Ấn Độ như: Sonauli,
Mahendranagar, Nepalgunj (Belahiyal, Birgunj và Kakarbhitta). Từ Tây Tạng thì
biên giới Godari. Hoặc du khách có thể xin Visa ngay khi vừa đáp
xuống phi trường quốc tế Tribhuvan ở Kathmandu. Thủ tục làm Visa ở
phi trường cũng rất nhanh chóng nên việc xin Visa vào Nepal không phải
là một vấn đề. Mỗi đơn xin Visa phải kèm theo một tấm hình khổ
nhỏ. Theo như luật định được áp dụng từ năm 1997, giá tiền Visa
được tính như sau:
Visa đến 60 ngày, vào một lần: 25 US$
Visa đến 30 ngày, vào hai lần: 50 US$
Visa đến 60 ngày, vào hai lần: 60 US$
Tiền trả Visa phải được trả bằng Mỹ kim.
(ghi chú: luật lệ và
tiền lệ phí Visa thay đổi mỗi năm, xin liên hệ trực tiếp với tòa
đại sứ để biết chi tiết)
Nếu có thời gian thì việc xin Visa trước tại quốc
gia nơi mình cư ngụ vẫn là điều tốt hơn.
Thời hạn Visa
Tối đa là 120 ngày có thể được ở Nepal theo
diện Visa du lịch trong một năm. Nhập cảnh phải được thực hiện
trong thời hạn ba tháng kể từ ngày Visa được cấp. Visa thường
có giá trị cho những thành phố lớn và các vùng có đường chính
đi qua. Không có giá trị cho những vùng khác kể cả các khu vực
trèo núi, vượt suối. Nếu bạn muốn thực hiện những chuyến đi
chơi, thám hiểu qua các cuộc trèo núi, vượt suối, vào rừng v.v...
thì phải xin giấy phép đặc biệt cho các chuyến đi này. Các giấy
phép này có thể xin tại văn phòng di trú ở Kathmandu hoặc tại
Pokhara, cùng với biên nhận vào cửa một công viên quốc gia nào
đó (có thể mua tại cổng của công viên ấy).
Gia hạn Visa.
Visa du lịch có thể xin gia hạn tại văn phòng di trú
ở Kathmandu hoặc tại Pokhara, và cũng cần phải có một tấm hình. Gia
hạn hơn một tháng phải trả tiền 2 US$ một ngày cho đến 90 ngày.
Từ 90 ngày lên đến 120 ngày, số tiền tăng lên là 3 US$ một ngày.
Thông thường Visa không thể gia hạn quá 3 tháng sau đó ngoại trừ
ít nhất phải ra khỏi Nepal 1 tháng và xin vào lại. Gia hạn Visa từ 120
ngày trở lên đến 150 ngày chỉ có thể xin được tại văn phòng di
trú ở Kathmandu, và du khách phải trình ra lý do có thể chấp nhận
cho việc triển hạn Visa.
Lưu ý. Nếu bạn ở quá
thời hạn mà Visa cho phép, bạn có thể bị ngưng chuyến bay cho đến
khi bạn hoàn tất việc xin triển hạn Visa, và việc này sẽ bị đóng
tiền phạt gấp đôi tiền triển hạn Visa theo thường lệ.
Văn phòng du lịch.
Ở các nước ngoài không có những văn phòng du
lịch đại diện của chính phủ đặt chi nhánh, nên các thông tin du
lịch cần thiết về Nepal ít được nhiều người biết đến. Một số
các tòa đại sứ chỉ có những tập thông tin nhỏ giới thiệu sơ
lược về xứ này. Tại phi trường Kathmandu thì có một quầy du lịch
đại diện. Văn phòng du lịch trung ương ở Ganga Path (ĐT: 211203) có
đầy đủ các chi tiết về ngành du lịch ở Nepal. Cơ quan điều hành du
lịch nằm sau vận động trường quốc gia tại Tripureshwar. Cũng có một
số tạp chí du lịch được xuất bản mỗi tháng, gồm có: Travelars
Nepal, có thể lấy tại phi trường, các văn phòng du lịch và các
khách sạn lớn. Trong tạp chí này bạn có thể biết được các tin
tức mới nhất về du lịch ở Nepal, nghỉ lại, các hàng quán ăn
uống, các nơi đi mua sắm. Văn phòng du lịch ở Pokhara, nằm đối diện
cổng phi trường đã có những sự phục vụ rất chu đáo, có thể
cung cấp những thông tin cần thiết liên quan đến Pokhara và những
nơi chốn ngoạn cảnh trong vùng. Mở cửa từ chủ nhật đến thứ
sáu.
Cũng có những văn phòng du lịch cung cấp tin tức
khác tại các nơi như: Bhairahawa, Birgunj, Janakpur và Kakarbhitta, nhưng
không được tốt lắm.
Tổ chức đi đoàn.
Tại các nước Âu châu, Mỹ châu hoặc Úc châu
đều có các văn phòng du lịch tổ chức đi đoàn. Trong đó họ đều
lo tất cả cho một cuộc hành trình từ việc ra phi trường, đến nơi,
đưa rước, ngoạn cảnh và ăn ở trong thời gian du lịch. Tuy nhiên
các chuyến đi như vậy thường có giá khá cao, nhưng đáp lại mọi
người sẽ được một chuyến đi thoải mái về mọi mặc.
Trong thời gian qua các chùa và quý thầy cũng đã
có tổ chức nhiều chuyến đi đoàn như vậy, nhưng hướng đến
những nơi chốn chùa chiền và di tích Phật giáo nhiều hơn, trước
tạo duyên lành giữa người phật tử với các di tích thánh địa
thiêng liêng, mang thêm niềm tín tâm và sự tu học cho người; sau
cũng hướng dẫn mọi người viếng thăm các thắng cảnh ở nơi
đến. Như vậy chuyến đi có thể nói là được lợi lạc đôi
phần. Chi phí do các chùa và quý thầy tổ chức thường cũng không
cao lắm so với các văn phòng du lịch tổ chức đoàn bên ngoài.
Riêng chúng tôi thường hay có duyên đại diện quý thầy và các
phật tử để lo lắng trong việc tổ chức sắp xếp và hướng dẫn
khi phái đoàn đến Ấn Độ hoặc Nepal. Mỗi năm một hai lần tổ
chức là mỗi năm chúng tôi tìm cách nghiên cứu thêm các lộ
trình, nâng cao các tiêu chuẩn ăn ở và di chuyển đến mức tối
đa, để những người phật tử khi viếng thăm xứ Phật và các
thánh địa, không chỉ thấy là phải chịu đựng một chuyến đi hành
hương kham khổ và khó chịu, mà cũng vẫn hưởng được những
thời gian thoải mái và đầy kỷ niệm như một cuộc du ngoạn nghỉ hè
nào đó mà mọi người thường hay đi. Nhưng dĩ nhiên khi mọi
người nghĩ đến hành hương, hoặc biết rằng mình sẽ di chuyển, ăn
ở nơi những xứ sở ngheò nhất trên thế giới trong vòng hai hoặc
ba tuần lễ, thì những khó khăn về mặt đường xá hư hỏng, bụi
bặm, thiếu nhà vệ sinh, quán tiệm không có những món ăn vừa
ý.v.v... trên các đoạn đường đi hành hương là những điều cần
phải ý thức và chấp nhận.
Tổ chức và hướng dẫn đoàn là một điều
rất khó khăn và tế nhị, nhất là những đoàn hành hương vì nơi
chốn hành hương thường là những nơi nghèo nàn, xa vắng và khó
đến. Aáy là chưa kể đến những rắc rối không lường trước
được qua cách sắp xếp, làm việc một cách lề mề, luộm thuộm
của người dân bản xứ nghèo nàn ít học. Thế nên để hưởng
được một chuyến hành hương và ngoạn cảnh thật sự ý vị và
tốt đẹp, người phật tử cần nên nắm trước một số khái niệm
này và khởi tâm niệm hỷ xả nếu mình không vui hoặc không vừa
lòng một điều gì trong chuyến đi.
Riêng những người nghĩ rằng mình nghèo và có
giới hạn về mặt tiền bạc thì cũng có thể tự mình nghiên cứu
qua các loại sách hướng dẫn du lịch và thực hiện chuyến đi riêng
một mình. Các chuyến đi này thường rẻ hơn nhiều, nhưng ngược lại
tốn khá nhiều thời gian, và nơi ăn chốn ở thì tùy theo số tiền
mà mình có trong túi để liệu việc chi dùng.
Giấy phép đi núi.
Giấy phép này cần phải xin vì không thuộc vào Visa
du lịch mà mình đã xin vào nước. Ngay cả nếu bạn không cùng với
một nhóm đi núi, mà bạn đi vào những nơi cách một ngày đường
từ con lộ chính bạn vẫn phải xin giấy phép đi núi đặc biệt. Giấy
này có thể xin từ văn phòng di trú ở Kathmandu và Pokhara. Những
giấy phép này lại khác nhau tùy vào mỗi vùng núi mà mình muốn
đi. Mỗi đơn xin cần phải có 2 tấm hình kèm theo. Tiền giấy phép
tối thiểu là 5 US$ một tuần cho những vùng núi danh tiếng như:
Annapurna, Langtang, Everest, nhưng giấy phép xin có thể cao tiền đến 700
US$ cho 10 ngày đi núi ở Mustang. Có nhiều trạm kiểm soát giấy phép
nằm dọc theo những con đường đi núi và du khách phải trình giấy
phép khi bắt đầu đi. Nhưng khi trở về du khách không cần phải trình
các giấy phép.
Khi nào khởi
hành.
Thời gian tốt nhất để đặt một chuyến đi thăm
viếng Napal là vào khoảng từ cuối tháng 9 đến cuối tháng 11. Trong
thời gian này bầu trời rất trong sáng và khô, những dãy núi nổi
tiếng hiện ra rõ ràng, trong suốt và thời gian ấy thời tiết xứ
này cũng không quá nóng hoặc quá lạnh. Cũng thời gian này là
thời gian mà người xin giấy phép đi núi phải sắp hàng dài để
chờ đợi, khách sạn đầy ắp và các xe cộ di chuyển cũng khó.
Vào những tháng 12, tháng một và đầu tháng hai
là những tháng lạnh nhất trong năm, nhất là những khu vực có
độ cao. Bắt đầu từ giữa tháng hai trở đi đến tháng ba và
tháng tư, thời tiết trở nên ấm áp hơn, và các tuyết đường đi
núi lại dần dần có người đi. Đây là thời điểm du lịch thứ
hai trong năm mà người du khách tìm cách đổ về Nepal hoặc để du
lịch, hoặc để đi núi và phần nhiều những du khách cũng muốn
tránh cái nóng đang bắt đầu đổ vào vùng Ấn Độ.
Tháng năm và tháng sáu là sắp bắt đầu đến
mùa mưa. Nhiệt độ nóng tăng dần và thường hay có sấm chớp. Ẩm
thấp và sương mù cũng bắt đầu có nơi những vùng thấp. Số
lượng người đến Nepal và đặc biệt là những người thích đi
núi cũng giảm dần do thời tiết và sương mù.
Mùa mưa đến với Nepal vào giữa tháng sáu, xóa
tan đi những làn sương mù bao phủ dầy đặc vào những tháng
trước đó. Đường xá đi lại khó khăn và nhiều nguy hiểm. Nhiều
đoạn bị hư hại và có đất chùi từ trên những triền núi đổ
xuống. Thời gian này do du khách ít đến nên giá cả các khách sạn
và nhà hàng giảm xuống đến mức tối thiểu. Thông thường người
ta có thể trả giá theo ý mình muốn, mặc dù theo giá chính thức có
thể cao hơn đến ba bốn lần. Nếu ai có ít tiền thì có thể chọn
những tháng này đi, chấp nhận những khó khăn về thời tiết
nóng, ẩm thấp, mưa nhiều thì sẽ được bù lại với những khoảng
tiền chi dùng trong mức độ thấp nhất.
Mùa mưa kết thúc vào tháng chín, tuy nhiên vào
thời gian ấy vẫn còn một số đoạn đường chưa đi được vì bị
đất chùi hoặc hư hại sau những cơn mưa.
ĐEM THEO
NHỮNG GÌ?
Trong bất cứ một cuộc du hành nào, hành lý mang
theo tối thiểu vẫn là điều tốt nhất cho sự mang và xách.
Thông thường chỉ nên mang theo những đồ nhẹ và
gọn (vì dĩ nhiên cũng còn chừa chỗ mua sắm khi đi về nữa).
Tại Kathmandu du khách có thể mua gần như tất cả
các vật dụng cá nhân (hàng nhập cảng từ các nước) để trang bị
cho một cuộc du hành tốt đẹp ở xứ này. Từ Túi ngủ rất ấm,
áo ấm, áo đi mưa, các dụng cụ đi núi, vượt suối v.v... với giá
rất rẻ so với giá ở những xứ phương tây. Do đó nếu có thời
gian thì khi đến Kathmandu và mua vẫn được xem là một điều hay và
ít tốn kém.
Sau đây là những vật dụng mang theo
để cho cuộc du hành có được nhiều sự thoải mái và dễ chịu. Tuy
nhiên các đồ vật này không phải nhất thiết cần cho tất cả mọi
người:
Gối hơi kê đầu hoặc để lót
dưới bàn tọa.
Vật dụng để chùi kính
contact lens, vì khó mua được ở nước này.
Đồ nhét tai chống âm thang.
Đồ che mắt khi ngủ.
Thuốc chống muỗi, hoặc chống các loài côn trùng.
Khăn quàng cổ.
Thẻ lái xe quốc tế.
Foto copi những giấy tờ quan trọng.
Radio
Lưu giữ hình chụp Passport để phòng khi làm giấy
tờ.
Mũ chống nắng.
Kem dưỡng da.
Kính mát.
Loại dao đa dụng của Thụy Sĩ.
Giấy chùi miệng/vệ sinh.
Loại dù xếp gọn, để đi mưa hoặc che nắng.
Khóa hành lý.
Nếu bạn dự định ở trọ trong những ngôi nhà
thuê rẻ tiền, có thể chuẩn bị thêm những thứ sau:
Miếng lót nệm dưới lưng khi nằm.
Ví tiền đeo lưng.
Dây xích khóa hành lý.
Miếng ni lông trải giường để chống những loài
rận rệp trong các nhà trọ rẻ tiền.
Xà phòng.
Giấy vệ sinh.
Khăn.
Ồ cắm điện nhiều chấu kiểu quốc tế.
Những hành trang y tế:
Thuốc cảm.
Thuốc tiêu chảy.
Thuốc sốt rét.
Thuốc khử trùng.
Thuốc lọc nước.
Thuốc tiêu.
Băng keo, vệ sinh, và các loại thuốc quan trọng mà
mình đang có bệnh.v.v...
SỨC KHOẺ
Để có được thời gian ý vị và
tốt đẹp trong chuyến dù hành của chúng ta ở Nepal, điều quan trọng
là ta phải giữ gìn sức khoẻ cho chính mình, ngay từ lúc bước
chân ra khỏi nhà. Mặc dầu không nhất thiết phải đòi hỏi có chích
ngừa khi đến nước này, tuy nhiên nên tham khảo ý kiến bác sĩ và
có thể chích ngừa trước vẫn hơn. Vấn đề bệnh tật có thể xảy
ra ở Nepal hoặc Ấn Độ phần lớn là bệnh đau bụng hoặc tiêu chảy
do không quen nước uống và thức ăn trong vùng. Nếu bạn quan tâm
về thuốc men, thì tại Nepal cũng có rất nhiều tiệm thuốc tây trong
những thành phố lớn, khi mua không cần thiết phải có toa bác sĩ.
Các bác sĩ phần lớn cư ngụ tại Kathmandu và cũng tại thủ đô
này có nhiều trạm xá phục vụ rất tốt với tiêu chuẩn khá cao.
Nepal cũng có một số nhà thương nhưng sự phục vụ lại rất giới
hạn.
Nếu bạn đang dùng kính hoặc contact lenses, thì
nên cầm theo hóa đơn với mình khi đến Nepal. Về kính thì ở đây
tương đối rẻ so với các nước Âu Mỹ nên cũng có một số
người đến đây mua thêm một vài cặp kính nữa để phòng hờ.
TIỀN TỆ
Tiêu chuẩn đời sống
Dĩ nhiên tiêu chuẩn đời sống ở đây rất thấp
so với tiêu chuẩn đời sống ở các nước xã hội Âu Mỹ. Đồng
lương và vật dụng nếu so tính với đồng lương và vật dụng ở
các nước phương tây thì thật là quá đắt. Lương hướng chỉ bằng
một phần 15 hay 20 so với lương hướng của một công nhân nước Aâu
Mỹ nhưng vật giá thì chỉ rẻ hơn được đôi ba lần. Cho nên làm
suốt đời mà vẫn nghèo suốt đời là vậy!
Các khách sạn và nhà hàng ở đây cũng có
những loại tiêu chuẩn rất cao, giá vừa phải (dĩ nhiên so với
đồng tiền ở phương tây và đem qua xứ này xài), còn đối với
dân bản xứ thì có lẽ phải đắt không thể tưởng. Tuy nhiên có
những khách sạn và nhà hàng mà chỉ một hai đô là cũng có thể
ngủ lại và ăn qua bữa. Tiêu chuẩn của cuộc sống ăn và ở có
muôn vàn khác biệt, tuỳ theo túi tiền và sự tiêu xài của mỗi
người.
Các món ăn uống ở Nepal thông thường rất
khá, tiêu chuẩn vượt hơn nhiều so với các món ăn và nhà hàng
ở Ấn Độ, nhưng dĩ nhiên giá cả cũng tăng theo. Tuy nhiên người
du khách có thể tìm thấy nhiều món ăn Tàu, Tây, Nhật Bản, Đại
Hàn, Ý, Đức v.v... không mấy khó tại khu vực Thamel. Giá một bữa
ăn Ý chẳng hạn gồm: Spagetti, La Sagna, La caroni .v.v... Khoảng từ 1.8-3
US$ luôn cả nước uống. Ra khỏi thủ đô thì giá cả các món ăn
thấp hơn, nhưng dĩ nhiên các món ăn và nhà hàng cũng kém tiêu
chuẩn hơn.
Di chuyển trên đường phố thường là rất tiện
nghi và khá thoải mái với nhiều loại xe cộ phục vụ và giá cả
phải chăng. Đi một đoạn đường xa từ Kathmandu đến Pokhara với
thời gian khoảng 8 tiếng đồng hồ giá khoảng 7 US$ hoặc xa hơn nữa
đi 18 tiếng xe đến Kakarbhitta mà giá chỉ khoảng 8 US$.
Giá cả.
Ở Nepal một số các mặt hàng tiêu dùng hàng
ngày đều có giá cả của nó trên đó với giá nhất định. Một
số khác được bán với giá sai biệt tùy theo người của mỗi
nước. Lấy trường hợp vé máy bay; đối với người Ấn Độ, vé
từ Delhi sang Kathmandu chỉ khoảng 65 US$ một vòng. Tuy nhiên với khách
ngoại quốc giá phải trả là 140 US$ một vòng. Vào khách sạn ở
cũng vậy, khi tôi hỏi giá, họ trước tiên hỏi tôi thuộc quốc
tịch nào. Giá cả sai khác tùy theo sự giàu nghèo của quốc gia đó
và sự tiêu xài của người dân xứ đó. Ở đây họ lấy giá
cao nhất đối với người Nhật, kế đến là người Mỹ. Cho nên
cũng có một vài anh Pháp, anh Mỹ khi sang đây du lịch và mua đồ
phải mượn oai lấy Mác Liên Xô!
Giá tiền ngoại tệ đổi sang Rúppi Nepal (tháng 2.
2000)
Mỹ kim Rs 69
Bảng Anh Rs 112
Tiền Ấn Rs 1.60
Đổi tiền.
Theo thông báo ghi ở bản tại phi trường rằng,
nếu ai mang quá 2000 US$ thì phải khai báo, nhưng hình như đây chỉ là
thông báo lấy lệ vì chẳng mấy ai khai báo và cũng chẳng ai hỏi han.
Khi đổi tiền từ ngân hàng, người đổi sẽ
được nhận một hóa đơn đổi tiền gọi là encashment certificates. Hóa
đơn này đôi khi được hỏi trong các khách sạn lớn khi ta trả
tiền Rúppi cho họ. Đây là một hình thức kiểm soát tiền của chính
phủ và để tránh việc đổi chợ đen.
Các ngân phiếu Travaller check hầu hết đều được
chấp nhận ở các ngân hàng và những khách sạn lớn. Giá đổi
ngân phiếu cũng có nhiều sai biệt tùy ở mỗi khách sạn và ngân
hàng. Tuy nhiên giá cao nhất vẫn là các ngân hàng tư và những nơi
đổi tiền tư nhân. Khi đổi phải trình Passport. Tiền Ấn Độ cũng
được chấp nhận rất phổ thông ở xứ này theo chiết tính Rs 1 Ấn
đổi được Rs 1.60 paisa tiền Rúppi Nepal.
Thẻ tín dụng (Credit cards)
Những thẻ tín dụng lớn như: Visa, Master, Dinner Club,
American Express v.v... đều được chấp nhận ở các trung tâm du lịch
lớn. Tuy nhiên ở các phố nhỏ thì trả bằng Cards này hơi khó. Khi
trả bằng thẻ tín dụng thông thường thì mắc hơn từ 3% đến 6% so
với trả tiền mặt, nhất là khi mua vé máy bay hoặc gọi điện
thoại.
Người có thẻ tín dụng cũng có thể dùng thẻ
này để mua Traveller check hoặc lấy tiền mặt ở các ngân hàng tại
Kathmandu hoặc Pokhara.
Tiền Rúppi Nepal.
Nepal cũng xài đồng Rúppi như Ấn Độ, tuy nhiên
đồng tiền nước này nhỏ hơn đồng tiền Ấn. (Rs 1.60 Nepal bằng Rs 1
Ấn). Tiền Rúppi Nepal gồm có các tờ giấy bạc như sau: tờ lớn
nhất 1000, kế đến 500, 100, 50, 20, 10, 5, 2, 1. Những đồng bạc cắc gồm
có: 2, 1, 0.50 paisa, 0.25, 0.10, 0.5 paisa. Thường thì du khách không hay
dùng những đồng bạc cắc nhỏ. Những tờ bạc lớn rất khó đổi
bên ngoài các thành phố lớn, nhất là những đoạn đường đi
núi. Những ngoại tệ quốc tế đều có thể đổi được ở Nepal
nhưng phần lớn được ưa chuộng vẫn là Mỹ kim.
Tại các cửa biên giới, khách du lịch hay lầm lẫn
trong việc trả Rúppi Ấn và Rúppi Nepal. Do đó người mua cũng như
người bán nên thỏa thuận nhau về loại tiền nào trước, Rúppi Ấn
gọi tắt là IC, và Rúppi Nepal gọi tắt là NC. Có như vậy mới
tránh những mất mát và chuyện cãi vả không đáng sau đó.
Chuyển tiền từ nước
ngoài.
Bạn có thể chuyển tiền từ nước ngoài đến
Nepal qua các ngân hàng Grindlays bank hoặc American Express, hoặc từ Nepal
cũng qua các ngân hàng này. Tuy nhiên tiền lệ phí rất cao. Nếu bạn
có những thẻ tín dụng thì việc mượn trước vẫn là điều tốt
hơn so với các lệ phí khi chuyển tiền.
Đổi tiền
chợ đen.
Đổi tiền chợ đen là điều thường thấy và dễ
tìm ở các khu vực có đông người du khách, nhất là khu vực
Thamel. Ngoại tệ người Nepal thích đổi nhất vẫn là Mỹ kim. Tuy nhiên
thời gian gần đây sự khác biệt giữa giá ngân hàng (chính thức)
và chợ đen không cao lắm, chỉ khoảng từ Rs 100 đến Rs 150 cho 100 US$.
Nên việc đổi chợ đen cũng không mấy hấp dẫn đối với người
du khách.
Lưu ý: đổi chợ đen vẫn
là một việc làm không hợp pháp và có thể bị phạt khi bị bắt
gặp
ĐẾN NEPAL
Bằng máy bay.
Phi trường quốc tế Kathmandu Tribhuvan nằm chỉ cách
khoảng 6 cây số từ khu phố chợ chính của người du khách là vùng
Thamel. Nepal là một vương quốc nhỏ nên số chuyến bay nối trực tiếp
với thế giới bên ngoài không được nhiều lắm, và phần nhiều
phải đổi ở các phi trường Bangkok, Singapore, Hongkong.v.v...
Đi Âu châu: Lịch trình các chuyến bay đi Aâu châu
qua hãng Aeroflot (đổi chuyến bay ở Moscow), hãng bay Qatar (đổi chuyến
bay ở Qatar), và hãng Royal Nepal thỏa hiệp các các hãng bay khác để
đến London, Frankfurt và Paris.
Đi Ấn Độ: Hãng Royal Nepal. Indian Airline còn có các
chuyến bay thường xuyên đến Ấn Độ qua các phi trường Delhi, Bombay,
Varanasi, và Calcutta.
Đi Tây Tạng (Lhasa): Hãng bay China South West Airlines.
Đi Bhutan (Paro): Hãng bay Druk Air.
Đi Bangladesh (Dhaka): Hãng bay Biman Bangladesh Airlines (có
những chuyến bay từ đó nối liền đến Aâu châu, Bắc Mỹ và đông
nam châu á).
Đi Pakistan (karachi): Hãng bay PIA (Pakistan International
Ailines).
Đi Thái Lan (Bangkok): Hãng bay Thái và Royal Nepal. (có
những chuyến bay từ đó nối liền đến Aâu châu, Bắc Mỹ và đông
nam châu á).
Đi Hongkong: Hãng bay Royal Nepal Airlines.
Đi Singapore: Hãng bay Singapore và Royal Nepal Airlines.
Đi Nhật Bản (Osaka): Hãng bay Royal Nepal Airlines.
Đi Trung Quốc (Shanghai): Hãng bay Royal Nepal Airlines.
Đi Dubai: Hãng bay Royal Nepal Airlines.
Những chuyến bay rẻ tiền. Nếu bạn có giới
hạn về mặt tài chánh cùng lúc muốn đến thăm xứ này, thì hãng
bay Aeroflot, hãng Bangladesh Biman và hãng Qatar có những giá vé rất
rẻ từ Aâu châu. Hoặc bạn có thể đáp một chuyến bay nào đó
với giá rẻ đến New Delhi và từ ấy mua vé máy bay khác đến
Kathmandu.
Ở Aâu châu thì giá vé rẻ nhất nhất vẫn là
tại London Anh quốc.
Ở Hoa Kỳ giá vé hơi đắt hơn nếu bạn mua toàn
bộ vé ở đó. Tuy nhiên nếu mua đến Bangkok rối mua tiếp đến Nepal
giá vé sẽ rẻ hơn. Tuy nhiên cần phải xem xét giá nhiều trước khi
quyết định mua.
Giá vé từ Ấn Độ được sự thỏa thuận giữa
hai quốc gia. Giá vé bán cho du khách ngoại quốc thường có giá gấp
đôi so với dân bản xứ và người Ấn Độ. Tuy nhiên những
người dưới 30 tuổi thì được bớt 25 % trên giá vé ấy.
Từ Á châu thì nơi mua vé máy bay rẻ nhất để đi
các nước trên thế giới vẫn là Bangkok. Và từ đây đến Nepal qua
phi trường Dhaka cũng có giá khá rẻ.
Đến Nepal từ Ấn Độ.
Có tất cả năm cửa khẩu chính nối liền giữa
biên giơi Nepal và biên giới Ấn Độ. Tất cả đều nằm miền nam
của vùng Terai, hoặc nối trực tiếp hoặc gần xa lộ Mahendra, trục lộ
chính đông tây xuyên suốt Nepal. Tất cả các nơi này đều có xe bus
đi đến hoặc có những chuyến bay nối liền.
Bạn có thể đến biên giới và đi qua bên kia bất
cứ lúc nào, vì chỉ cần đánh thức nhân viên canh phòng dậy làm
giấy tờ.
Lưu ý: Đi du lịch bằng xe bus
xuyên qua tiểu bang Bihar vào lúc giữa khuya rất nguy hiểm, vì xe có
thể bị các băng đảng và những toán vũ trang chận lại cướp bất
cứ lúc nào.
Cửa khẩu Sunauli. Nằm hướng nam của đại lộ
Siddhartha, dẫn từ đó đến Pokhara xuyên qua Butwan và Tansen. Sunauli này
nằm không xa lắm từ vường Lâm Tỳ Ni (27 km), nơi đản sanh đức
Phật. Nơi khu cửa khẩu này chỉ là một khu phố chợ nhỏ nên việc
nghỉ đêm ở lại không được tốt đẹp lắm. Tốt nhất là nên
dừng ở Bhairahawa cách đó khoảng 4 km, hoặc ở Butwan với 40 phút
đi xe bus. Cả hai nơi này đều có những nhà trọ khá tốt.
Tại biên giới hoặc ở Siddharthanagar có nhiều
chuyến xe đi Pokhara (8 tiếng xe), hoặc đi công viên Chitwan (4 tiếng) hay
đi thẳng Kathmandu (8 tiếng xe). Phi trường gần nhất nằm ở hướng
bắc Bhairahawa cũng có những chuyến bay đi Kathmandu (72 US$). Phía biên
giới Ấn Độ, Gorakhpur là thành phố gần nhất với khoảng 2 giờ xe.
Tuyến đường này cũng có nhiều chuyến xe đi trong ngày. Tại đây
có thể đi tiếp để viếng thăm Varanasi (9 tiếng xe) và Sarnath, nơi
đức Phật chuyển pháp luân lần đầu. Hoặc có thể đi Kushinagar (2
tiếng xe) để viếng thăm nơi đức Phật nhập diệt.
Cửa khẩu Bigunj. Nằm cuối hướng nam của trục
lộ Tribhuvan, xa lộ chính và được xây dựng đầu tiên ở Nepal.
Đây là điểm biên giới thuận lợi để viếng thăm công viên
quốc gia Royal Chitwan, cách khoảng 4 giờ xe bus. Đa phần các chuyến xe
đi Kathmandu đều dùng con đường xa hơn xuyên qua Narayanghat và Mugling,
bởi vì xa lộ này đường rất xấu. Hành trình đi Kathmandu hoặc đi
Pokhara đều phải mất là 8 tiếng.
Bên kia biên giới là cửa khẩu Raxaul Bazaar thuộc
Ấn Độ, có tàu lửa đường sắt hẹp dẫn đến Patna, thủ phủ của
tiêu bang Bihar. Đoạn đường tàu lửa này mất 6 tiếng, tuy nhiên
rất khó đặt được chỗ ngồi trên tàu. Tại Patna có phòng bán
vé cho khách nước ngoài, nên vé dễ dàng mua hơn và từ đó có
rất nhiều chuyến tàu đi khắp nơi trong Ấn Độ.
Cửa khẩu Kakarbhitta. Nằm thật xa về hướng
đông nam của Nepal. Đoạn đường đến Kathmandu thật xa (18-20 tiếng xe),
nên bạn có thể dừng lại nghỉ đêm trên đường. Cách biên giới
khoảng 5 tiếng là vùng Ilam, một vùng đồi núi xinh đẹp trồng trà,
hoặc có thể dừng lại ở Janakpur, một thành phố Hindu quan trọng
vùng Terai. Phi trường gần biên giới nhất là ở Biratnagar (3-6 tiếng
xe), có nhiều chuyến bay đến Kathmandu, Tumlingtar và Taplejung.
Về phía Ấn Độ là Siliguri, cách không xa các
trạm xe bus và xe Jeep dẫn đi Darjeeling (12 tiếng xe khó nhọc). Gần đó
có một phố nhỏ khác tên là New Jalpaiguri và tại đây có xe lửa
để đi Calcutta (14 tiếng). Phi trường gần nhất là Bagdogra, nằm giữa
Siliguri và biên giới và ở đây có nhiều chuyến bay đi Calcutta và
Delhi.
Cửa khẩu Mahendranagar. Nằm về hướng tây nam của
nước này, có đường nối liền với Delhi. Đoạn đường này
không được tốt và rất giồng, nên bạn có thể dừng lại ở
Royal Bardia National Park, khoảng 5 giờ xe từ biên giới.
Cửa khẩu Nepalgunj. Nằm ở hướng tây nam Nepal,
cách xa lộ Mahendrankhoảng vài cây số. Nơi đây cũng có phi trường
với nhiều chuyến bay đến Kathmandu và một số các chuyến bay khác
đến những vùng hẻo lánh hơn trong nước, kể cả Jumla. Nơi cây
cách khoảng 3 giờ xe thì đến công viên Royal Bardia Park, trong khi xe us
đi Kathmandu hoặc Pokhara phải mất đến 14 giờ xe. Phía nam bên kia biên
giới có đường lộ và đường xe lửa nối liền Delhi cũng như
Lucknow, Kanpur, Faizabad và Gorakhpur.
Du hành đến Tây Tạng.
Du khách chỉ có thể viếng thăm Tây Tạng theo diện
phái đoàn từ năm người trở lên qua sự tổ chức hướng dẫn
của một văn phòng du lịch nào đó. Nơi tổ chức sẽ lo tất cả mọi
thủ tục giấy tờ cần thiết cho đoàn cho đến khi đi. Giá cả thì
tùy theo tiêu chuẩn tổ chức khách sạn và máy bay. Đi bằng đường
bộ xe bus thì rẻ hơn nhiều.
Tây Tạng nằm trên một tọa độ khá cao nên không
bị ảnh hưởng nhiều vào những tháng mưa. Tuy nhiên thời gian tốt
nhất để đến thăm xứ này là vào những tháng 5 hoặc 6, hay từ
tháng 9 đến tháng 10. Vào những tháng mùa mưa 7, 8 thì có những
đoạn đường bị đất chùi nên việc đi lại không được tốt lắm.
Một chuyến đi đoàn từ 4 ngày đến 8 ngày theo
tiêu chuẩn thấp nhất dự tính chi phí khoảng 400 US$ kể cả ăn sáng
và một chuyến bay. Giá tiền Visa tính riêng. Một chuyến đi đoàn theo
tiêu chuẩn cao cho khoảng 14 ngày giá lên đến từ 2000 US$ đến 2200
US$. Hãng bay China SouthWest Airlines tổ chức hai chuyến bay trong tuần
(thứ ba và thứ bảy) đến Lhasa.
Lưu ý: Vé mua rồi thường
không đổi được, trả lại hoặc chuyển qua tên người khác, hãng
khác.
Visa có thời hạn trong thời gian chuyến đi. Tiền
Visa cũng có giá tùy thuộc vào quốc tịch của mỗi nước, ví dụ
như: Anh 39 US$,; Úc 15 US$; Mỹ 10 US$,; Đức 20 US$, Pháp 24 US$; Hoà Lan 22
US$; Đan Mạch miễn phí. Visa xin vào Tây Tạng phải đến tòa đại sứ
Trung Quốc ở Kathmandu làm. Những visa Trung Quốc được cấp ở các
nơi khác không có giá trị khi đi từ Nepal đến Tây Tạng.
Tòa đại sứ mở cửa mỗi thứ hai, thứ tư và
thứ sáu, từ 10.30 đến 11.30. Thủ tục visa thường mất khoảng 1
tuần mới hoàn tất.
Về việc gia hạn Visa ở Tây Tạng là điều có
thể được với chi phí 40 US$ cho 1 tuần gia hạn.
Các chuyến đi đoàn. Ở Kathmandu có
nhiều văn phòng du lịch tổ chức đi phái đoàn sang Tây Tạng. Đứng
đầu là văn phòng du lịch Tibet Travels and Tours (ĐT: 231130, F: 228986), nằm
trên đường Tridevi Marg. Văn phòng này có thể được xem là đáng
tin cậy với những tours thường tổ chức sang Tây Tạng. Họ có
nhiều chuyến đi khác nhau kể cả 8 ngày sang Lhasa, hành hương đến
núi Kailash và hồ Manasarowa. Tổ chức rẻ hơn một chút có văn phòng
Green Hill Tours (ĐT: 414803, F:419237), và Ying Yang Travels nằm ở trung tâm
Thamel. Tất cả các phòng này đều có những phim hình dương ảnh để
chiếu cho mọi người xem và cố vấn nhiều điều trước khi chúng ta
quyết định đi.
XUỐNG PHI
TRƯỜNG
Thường là ngay khi bước chân ra khỏi phi
trường chúng ta sẽ gặp rất nhiều người trương bản tên khách
sạn để mời đón mọi người về nghỉ lại các khách sạn của họ.
Phương tiện di chuyển là do các khách sạn này đài thọ. Tuy nhiên
cần phải mặc cả khách sạn rất nhiều trước khi chấp nhận- xem
phần khách sạn.
Thành phố và các khu vực chung quanh thủ đô
Kathmandu không lớn nên đi xe độ nửa giờ đến một giờ là đã
hết cả thủ đô.
Phố xá tuy là thủ đô nhưng rất cổ xưa với
những đền đài và tháp cách đây cả 1000 đến 2000 năm, và
đường xá thì nhỏ hẹp và thường một chiều.
Tuy Nepal vẫn còn là một quốc gia nghèo và chậm
tiến như Ấn Độ. Tuy nhiên hiện tượng ăn xin ở xứ này so với
Ấn Độ có vẻ khả quan hơn nhiều, trừ một vài người lẻ tẻ ở
các khu vực có đông du khách.
Thuế phi trường.
Đối với các chuyến bay nội địa, tiền thuế phải
trả là Rs 50 và thường là đã tính chung với vé rồi. Các chuyến
bay sang các nước láng giềng như Pakistan, Ấn Độ, Bangladesh, Bhutan, Sri
Lanka, Maldives, tiền thuế là Rs 600. Đối với các chuyến bay quốc tế
khác, tiền thuế lên cao là Rs 1000. Tất cả số tiền thuế phi trường
này chỉ phải trả bằng tiền Rúppi Nepal, nên tốt nhất vẫn là để
dành số khoảng tiền ấy qua một bên.
Thủ tục giấy tờ.
Khi nhập hay xuất Nepal đều cần phải thực hiện
đầy đủ các thủ tục căn bản về giấy tờ, như điền giấy xuất
nhập khẩu, visa. Giấy khai hàng cũng phải được điền để giao cho
quan thuế sau khi nhận hành lý xong. Đi qua cửa khẩu các đừơng bộ
cũng có cùng một thể thức như vậy.
Đồ điện.
Điện ở Nepal đều dùng 220 Volts. Ngay tại thủ đô
Kathmandu điện cũng hay bị cúp nhiều lần trong ngày. Tại các làng
phố nhỏ nguồn điện cung cấp càng tệ hơn nữa và dĩ nhiên bị cúp
nhiều lần trong ngày là điều khó tránh. Những ngôi làng xa có khi
không có cả điện, nên phần đông ai có tiền đều dùng máy phát
điện.
Ồ cắm điện thường dùng loại ba chấu tròn kiểu
Ấn Độ. Tuy nhiên loại hai chấu tròn thường dùng ở Âu châu vẫn
có thể dùng được ở những ổ cắm này.
Giờ làm việc.
Các cơ sở chính phủ bắt đầu làm việc lúc 10.00
đến 17.00 từ chủ nhật đến thứ năm. Thứ sáu từ 10.00 đến 15.00
và thứ bảy là ngày nghỉ chính thức, đóng cửa.
Các ngân hàng thì mở cửa từ chủ nhật đến
thứ năm lúc 10.00 đến 14.00. Thứ saú chỉ mở từ 10.00 đến 12.00
và thứ bảy đóng cửa.
Chụp hình.
Du lịch hay đi hành hương ở Nepal không như ở Ấn
Độ vì cảnh đẹp thường thấy hơn nhiều. Do đó chụp hình là điều
không thể thiếu khi đi thăm viếng xứ sở này.
Phim ảnh đều có thể dễ dàng mua hầu hết ở bất
cứ nơi đâu. Tuy nhiên nếu có thời gian mua trước thì vẫn hơn.
Việc rữa hình cũng không khó, nhất là tại thủ đô Kathmandu. Tuy
nhiên cần phải đi hỏi giá nhiều nơi và trả giá trước khi rửa
vì giá cả cũng có nhiều khác biệt tùy theo mỗi tiệm.
Cảnh sát.
Có rất nhiều trạm cảnh sát giao thông và trạm
xét hỏi trên các đường xá, trong thủ đô và ở những vùng xa
xôi. Bạn có thể bị chận và hỏi giấy tờ, passport hay giấy phép đi
núi ở những vùng xa thủ đô, các vùng có nhiều người đi núi.
Phần nhiều ít có người cảnh sát biết tiếng Anh thông thạo.
An toàn.
Thông thường có ít nhiều sự rủi ro và nguy hiểm
là trong những chuyến đi núi và vượt suối. Những bạo động
đáng tiếc của người dân địa phương nhằm tấn công, cướp giựt
du khách gần như là rất hiếm có.
Trộm cắp. Khi đi du hành ở bất cứ nơi nào trên
thế giới, việc đề phòng cẩn thận các hành lý của mình là
điều vẫn hơn. Các nơi mình ở cũng có thể không được an toàn
nên cần phải lưu ý. Tốt nhất là các giấy tờ tùy thân như
Passport, vé máy bay, tiền bạc phải luôn luôn giữ trong mình. Các
hành lý nên mua loại tốt, khó rạch và nếu có khóa khóa lại vẫn
là điều tốt mỗi khi đi đâu, nhất là khi ở trong các quán trọ
rẻ tiền.
Mua sắm.
Những người tây phương nói rằng: Nepal là
thiên đàng để mua sắm. Phải và có lẽ điều này không ngoa,
nhất là tôi đã có dịp đến và ở đây một thời gian gọi là
khá lâu.
Đối với quý thầy và những người phật tử
thì Nepal càng đáng gọi là thiên đàng mua sắm hơn, khi chỉ có xứ
này bán đầy đủ các tượng Phật và tranh Phật với nét tạc và
công phu thật đẹp mà giá cả lại không nơi nào trên thế giới
rẻ bằng.
Phải nói là tất cả các tượng Phật đồng thép
vàng, bạc đều được làm ở Nepal và xuất cảng đi khắp nơi trên
thế giới, kể cả sang Đài Loan và Hồng Kông. Thế nên quý thầy
và người phật tử trước khi đến xứ này thì cũng nên mượn
thêm đôi ba ngàn để dằn túi!
Trả gia.ù
Mua sắm ở Nepal, nhất là mua những Phật tượng
và Thangka là cả một vấn đề vì đôi khi không biết mua hớ một
vài trăm đô là chuyện thường. Còn những đồ vật khác thì
người dân ở đây nói thách không bao nhiêu và nếu hớ chỉ vài
trăm Rs là tối đa.
Có lẽ các mặt hàng thường được người phật
tử Việt Nam ưa chuộng nhất là Phật tượng thép vàng, chạm bạc,
Thangka hình Phật, thảm Tây Tạng, kinh sách Phật giáo, các đồ vật
kỷ niệm nhỏ như: vật trang sức, áo quần, đồ vật chạm trổ điêu
khắc.v.v...
Kinh nghiệm mua đồ nhiều năm của tôi ở Ấn
Độ cho thấy rằng, dầu ta rất có ý thích muốn mua một vật nào đó
cũng chớ nên mua liền mà phải hỏi giá qua là ít nhất ba tiệm
khác với cùng một món hàng ấy. Ngay cả khi muốn mua và hỏi giá
món hàng ấy cũng chớ hỏi liền trực tiếp món ấy mà phải loanh
quanh các món hàng khác rồi mới đến món ấy, làm bộ như ta chẳng
quan tâm là mấy. Khi hỏi giá cũng chớ nói giá ta muốn mua cho họ
biết mà chỉ hỏi giá họ rồi bỏ đi sang tiệm khác, chờ đến khi
nào tìm được giá thực thụ từ nơi những người bán rồi thì ta
mới nói giá của ta. Có như vậy thì giá sẽ rất thấp, đôi khi chỉ
bằng một phần ba, phần năm giá họ nói lúc ban đầu.
Phật tượng và Thangka.
Hai loại này sẽ rất được quý thầy và người
phật tử chú ý đến. Ở Ấn Độ cũng có hai loại này nhưng phần
lớn đều không đẹp lắm và cũng đều nhập từ Nepal.
Ở Nepal phải nói có hàng ngàn tiệm bán các
Phật tượng này, đa phần làm bằng đồng có chạm vàng hoặc bạc
với muôn kiêu khác nhau. Các tượng đúc này đã có nguồn gốc
và truyền thống làm, điêu khắc hoặc chạm trổ từ hàng ngàn năm
về trước và nghệ thuật ấy kéo dài mãi đến ngày nay.
Muốn đi thăm để biết về nghệ thuật này ư?
Hãy xuống Patan, một thành phố nhỏ cách khoảng nửa giờ xe thì sẽ
thấy nơi này có hàng mấy trăm ngôi nhà và tiệm bán Phật tượng
này, bên trong chuyên có những người làm và khắc chạm. Tôi cũng
đã có đến thăm một vài nơi và quan sát những diễn tiến trong
công việc này. Một tượng Phật lớn khoảng từ 14 inches đến 18
inches từ khi bắt đầu làm đến khi hoàn tất việc thép vàng và kẻ
mặt, họ phải mất thời gian một tháng qua nhiều nhân công và diễn
tiến công việc khác nhau. Tuy nhiên số tiền bán tượng chỉ độ
khoảng từ 200 US$ đến 350 US$. Quả thật công khó mà của chẳng thâu
được bao nhiêu. Tội nghiệp!
Giá cả Phật tượng căn bản:
Tượng 6 inches: Rs 2500-3000. Tượng 8 inches: Rs 3600-4000.
Tượng 12 inches có chạm bạc nơi y: 230 US$ đến 250 US$. Tượng 18 inches
có thép vàng dày nơi mặt và tay: 330 US$ đến 400 US$.
Thangka hình Phật đẹp giá thường vào khoảng Rs
5500 đến Rs 8000 với khổ khá lớn. Nhiều loại khổ rất lớn các
chủ tiệm thường nói Rs 35,000 đến rs 45,000, nhưng mua khoảng Rs 20,000
đến 25,000 là vừa. Việc mua giá các Thangka này cần phải từ từ
và dọ giá nhiều nơi. Nhất là phải trả giá cho dữ!
Lưu ý: Bất cứ khi nào mua
Phật tượng hoặc Thangka, cần phải nói chủ tiệm lo các thủ tục
kiểm chứng từ một cơ quan của chính phủ. Sau khi kiểm chứng xong
rằng, những vật tượng bán đây không phải là cổ vật, họ sẽ
đóng dấu vào đó. Như vậy khi ra khỏi nước bạn sẽ không bị nhân
viên quan thuế làm rắc rối và khó dễ.
Thảm Tây Tạng.
Thảm Tây Tạng hay thảm Nepal đều có những kiểu
mẫu và chất lượng hơi na ná. Các loại thảm này đều làm bằng
tay và thường có hai loại khác nhau. Loại làm bằng các sợi chất
hóa họa và loại làm bằng vegetable. Giá các loại thảm này thường
rất mắc ở các nước Aâu Mỹ nên người du khách đến đây
thường rất ưa chuộng các loại thảm này. Nó lại cũng có một
độ bền rất lâu, thời gian dùng từ 10 đến 20 năm là
thường. Giá một tấm 3 feet nhân 6 feet độ khoảng 100 US$ trở lại.
Áo quần.
Du khách có thể mua các loại áo quần ngoại nhập
ở Kathmandu với giá thật thấp so với các nước khác. Một chiếc
áo thật ấm tôi mua để mặc trong dịp mùa lạnh ở đây mà chỉ trả
dưới 10 US$.
Tiền Típ.
Gần đây tiền típ dường như thấy khá phổ thông
ở Nepal đặc biệt là ở các vùng có đông du khách. Thông
thường người ta cho Rs từ 10 đến Rs 20. Một số các hóa đơn tính
trong những khách sạn lớn thường là đã cộng tiền phục vụ trong
đó rồi.
Lưu ý: Các tài xế taxi
không trông đợi cho tiền típ, chỉ cần trả số tiền nhảy trên meter
là đủ rồi.
NGHỈ LẠI
ĐÊM
Khách sạn ở Nepal so với Ấn Độ có phần rẻ
hơn đôi chút, tuy nhiên vào những mùa cao điểm mà du khách đến
Nepal là khoảng từ tháng 9 đến tháng 11 thì tìm khách sạn cũng là
một vấn đề. Các khách sạn thì cũng có vô số loại với những
tiêu chuẩn và thứ hạng khác nhau. Cả ở Kathmandu và Pokhara đều
có nhiều khách sạn với nhiều hạng loại tùy theo túi tiền của
mỗi người.
Phần lớn các khách sạn với tiêu chuẩn cao
đều có máy lạnh, máy điều hòa. Riêng các khách sạn loại trung
và thấp thì ít có, và nếu có tiếng máy chạy cũng vang lên
khá ầm ì khiến ai khó ngủ chắc cũng phải ít nhiều bực mình. Máy
lạnh chạy rất là hao điện nên phòng có máy lạnh thường mắc hơn
từ xấp rưỡi đến hai lần.
Điều kiện phòng tắm
và nhà vệ sinh.
Các khách sạn từ 4 sao trở lên, buồng tắm và
nhà vệ sinh rất sạch sẽ. Trong phòng có bồn để tắm và nhà vệ
sinh theo kiểu phương tây. Nước nóng có liên tục 24 giờ và đầy
đủ các phục vụ khác như khăn, xà phòng, giấy vệ sinh.v.v...
Các khách sạn loại trung thì buồng tắm và nhà vệ
sinh nhỏ hơn, nhiều khi không sạch lắm. Loại thấp thì thường bồn
cầu được xây theo kiểu Ấn Độ, thiếu giấy vệ sinh (vì người Ấn
và người Nepal thường hay dùng nước để rửa sau khi đi vệ sinh
xong). Ở loại này thì tình trạng vệ sinh thấp đến mức tối thiểu.
Nên nếu chấp nhận ở rẻ tiền thì phải chấp nhận những khó khăn
và tình trạng vệ sinh ở mức tối thiểu kia.
Côn trùng.
Các loại côn trùng nhỏ trong các khách sạn là
điều gây khó chịu nhất cho người du khách khi mướn phòng. Dù là
các khách sạn tiêu chuẩn, đôi khi cũng có muỗi đến viếng như
thường. Tuy nhiên vào những mùa lạnh thì tình trạng này đỡ
hơn.
Các khách sạn loại trung thì cũng có một ít các
loại này nhưng với những nhà trọ rẻ tiền thì khỏi nói, người
ta có thể thấy rất thường các loại bọ như: dán, thằn lằn, ruồi,
muỗi, rệp, rận, nhện.v.v...
Những người chủ khách sạn đều thường có các
loại thuốc xịt và nếu được sự yêu cầu, họ sẽ đến xịt thuốc
và đuổi các loại ấy đi hay có thể đổi phòng khác cho ta.
Các nhà trọ ở những vùng xa xôi núi đồi đôi
khi cũng có các loài côn trùng độc bò vào phòng như: rít, bò
cạp. Thế nên trước khi đi đâu cần phải đóng kín tất cả các
cửa sổ lại thì vẫn hơn.
Đối với muỗi nếu thường thấy lãng vãng trong
phòng thì đến lúc ngủ, có thể xin một chiếc máy đuổi muỗi với
một mảnh tẩm thuốc nhét vào máy. Một mảnh nhỏ (hình màu xanh) như
vậy có thể đuổi muỗi đi xa và kéo dài đến 6 và 8 tiếng.
Giặt ủi.
Phần lớn các khách sạn đều có dịch vụ giặt
ủi, tuy nhiên dịch vụ này ở trong các khách sạn 5 sao thì phải nói
là thật mắc (có lẽ đối với tôi). Còn đối với những khách
sạn loại trung và rẻ tiền thì thường họ đưa ra ngoài những tiệm
bên ngoài để giặt. Nếu bạn muốn rẻ ư? Hãy đem đồ đến thẳng
các tiệm ấy và đưa họ giặt.
Tiền khách
sạn.
Có rất nhiều giá khác nhau cho các tiêu chuẩn mình
chọn, tùy thuộc mình muốn làm một ông Hoàng hay một gã ăn mày.
Các khách sạn loại sang trọng 5 sao thì thường có giá từ 100 US$ cho
đến 160 US$ một đêm. Khách sạn loại trung từ 40 US$ đến 90 US$
một đêm và các loại thấp từ 5 đến 40 US$ một đêm. Muốn thấp
hơn nữa ư? Cũng có thể có những nhà trọ tối thiểu với chỉ
một chiếc giường, hoặc nhà ngủ tập thể thì ta có thể kiếm
được một chỗ để ngã lưng từ 1 đến 2 US$ một đêm.
Tuy nhiên dầu gì đi nữa khi đi tìm khách sạn và
hỏi giá, cần phải đi dạo nhiều nơi như khi đi mua sắm. Hỏi và trả
giá theo sự ước lượng của mình. Nên thỏa thuận với nhau về
giá phòng đó đã hay chưa cộng thêm tiền thuế.
NHÀ HÀNG
Các món ăn.
Đối với ngườiViệt Nam, phần đông không mấy ai
hạp khẩu vị với các món ăn Ấn Độ hay là Nepali thì cũng vậy.
Khẩu vị đặc biệt được ưa chuộng là khẩu vị các món ăn của
người Hoa. Ngoài ra các món ăn thuộc khẩu vị quốc tế như: món ăn
của Ý, Mỹ, Pháp, Đức cũng khá được ưa chuộng.
Ở Nepal đặc biệt về vấn đề ăn uống ở đây
khá dễ dàng vì tính cách liên hệ quốc tế và chịu học hỏi của
xứ này. Phần lớn các nhà hàng quốc tế đều có mặt ở Nepal
với nhiều khẩu vị khác nhau. Từ nhà hàng Thái, Nhật, Đại Hàn cho
đến Ý, Pháp, Đức đều có thể tìm thấy ở Kathmandu hay chung quanh
vùng Thamel, nơi có đông du khách nước ngoài.
Các nhà hàng lớn và sang trọng vẫn là thường
ở trong các khách sạn 5 sao, tuy nhiên giá cả cũng thật là mắc,
từ 10 đến 17 US$ cho một phần ăn. Có thể hưởng cùng một bữa
ăn ngon như vậy với một nhà hàng thuần túy ở ngoài, ta chỉ trả
tối đa là từ 5 đến 7 US$ là cùng. Các tiệm ăn ở khu vực Thamel
thì giá cả tương đối bình dân hơn, mặc dù cũng đủ hết các món
Tây Tàu. Tuy nhiên giá chỉ từ 2 đến 3 US$ là ta có một bữa ăn
ngon lành.
Nước uống.
Không như ở Ấn Độ, Nepal chịu cho nhập tất cả
các loại Beer danh tiếng tiếng giới như: Carlsberg, Tuborg, San Miguel về
nước mình. Về nước ngọt thì ở đây cũng có đầy đủ các
loại nước ngọt ngoại nhập như Coca Cola, Pepsi, Seven Up, và các loại
nước cam hộp được nhập từ Singapore hay Hongkong. Tuy nhiên giá khá
đắt. Một số các loại nước uống thiên nhiên khác như: nước
dừa, nước suối có giá thật rẻ. Lassi, một loại nước uống khá
phổ thông (một loại sửa chua đặc, tựa như loại gia-ua lỏng của
mình) với người dân Ấn cũng có thể thấy ở Nepal, nhưng họ làm
không ngon bằng ở Ấn Độ.
Nước.
Phần lớn nước từ vòi chảy ra chưa được lọc
do đó không nên uống những nước này. Tốt nhất vẫn là uống
nước đã đun sôi hoặc đã được lọc qua máy. Khi đi hành hương
mọi người chỉ nên uống nước suối trong chai và như vậy có sự
bảo đảm nhiều hơn. Mặc dầu đôi khi cũng gặp những trường hợp
nước suối giả đóng chai!
NGOẠN CẢNH
QUANH VÙNG
Trong các chuyến đi đoàn, phương tiện di chuyển
để thăm viếng quanh vùng vẫn là xe bus có máy lạnh. Thế nên việc
di chuyển và viếng thăm các nơi có được sự thoải mái tối đa.
Còn đi cá nhân thì việc đi đây đó buộc phải dùng các loại xe
công cộng hoặc xe khách tư. Trong thành phố cũng thường có các
loại xe nhỏ khác như: xe taxi, taxi xe lam, xe xích lô. Đi các loại xe
này thì giá tiền rẻ hơn nhiều.
Bằng máy bay.
Dù là một quốc gia nhỏ nhưng phương tiện di chuyển
trong nước cũng rất đầy đủ với nhiều chuyến bay nội địa. Royal
Nepal Airlines, hãng bay chính trong nước năm 97 đã chuyên chở gần
800,000 hành khách. Ngoài ra còn có các hãng tư nhân như: Everest Air,
Lumbini Airways, Necon Air và Nepal Airways phục vụ trong các tuyến đường
quan trọng. Loại máy bay Avro với 44 chỗ ngồi là loại máy
bay lớn nhất được phục vụ bởi tất cả các hãng máy bay ở
Nepal trong các tuyến nội địa. Những loại máy bay nhỏ hơn như: Dornier
228 chỉ có 18 chỗ ngồi, loại Twin Otter, 17 chỗ ngồi. Với các hãng bay
tư cũng có nhiều tiêu chuẩn khác nhau, và phần lớn người ta ưa
chuộng vẫn là hãng bay Necon Air.
Theo luật định chung, thông thường hành khách phải
có mặt một giờ trước chuyến bay. Tuy nhiên vẫn có một vài hành
khách đến vào lúc máy bay sắp đóng cửa (như tôi chẳng hạn một
vài lần).
Bằng trực thăng.
Trực thăng có thể được dùng bay đến nhưng nơi
mà máy bay thường không thể bay đến được. Trực thăng có thể
bay đến các đỉnh núi cao hoặc vực sâu để cứu người. Và
người du khách cũng có thể thuê trực thăng để bay đến một vài
nơi nào đó mình muốn để tham quan và ngoạn cảnh. Ở Nepal có nhiều
hãng bay trực thăng tư nhân điều hành như: Asian Airlines, Dynasty
Aviation, Everest Air, Himalayan helicopters và Nepal Airways. Phần lớn dùng
máy bay MI-17 của Liên Sô, và một số dùng máy bay của Mỹ được
làm bởi hãng Bell hay hãng Pháp Ecureil. Các chuyến bay thường đi là
từ Kathmandu đến Pokhara, hãy họ tổ chức một buổi sáng bay đến
núi Everest hay vài vài nơi nào đó. Các chuyến bay này có thể
được đặt dễ dàng và nhanh chóng. Giá cả khoảng 1000 US$ cho mỗi
người trong một giờ. Có thể liên lạc với các văn phòng du lịch
để biết thêm chi tiết về việc thuê trực thăng này.
Đường bộ.
Di chuyển đường bộ trên các chuyến xe bus vẫn là
phương tiện thuận lợi và rẻ nhất trong khi du lịch ở xứ này. Ở
Kathmandu có trạm xe bus nối liền đến các tỉnh và thành phố quan
trọng ở khắp nơi trong nước. Ngoài ra các văn phòng du lịch tư
cũng có tổ chức những chuyến xe đi về các khu vực du lịch.
Các xe du lịch của chính phủ thường tổ chức đi
đến ba địa điểm du lịch chính yếu là: Pokhara, Chitwan và Nagarkot.
Khởi hành đi Pokhara và Chitwan bắt đầu từ 7 giờ sáng. Thông
thường nếu chọn đi du lịch đến ba địa điểm trên bằng xe bus thì
nên đi xe du lịch của chính phủ vẫn hơn. Điều này cũng giống như
Ấn Độ với những tuyến đường đi xa. Vì xe bus chính phủ chỉ bán
vé trên số ghế và đúng giờ là khởi hành. Các chuyến xe tư thì
cứ nhét người và nhét cho đến khi hết chỗ cục cựa là vậy!
Và dĩ nhiên trên các đoạn đường họ cứ luôn luôn dừng lại
để đón khách dọc đường.
Trong những mùa cao điểm có đông du khách, tốt
nhất là nên đặt vé đi trước đó vài ngày. Qua các văn phòng du
lịch, du khách có thể đặt vé nhưng cần phải trả giá.
Chấp nhận đi những chuyến xe bus chính phủ hay tư
như vậy là chấp nhận đi theo bụi rồi trong nghĩa nào đó.
Các chuyến xe này thông thường bị ngồi rất chật, ghế tuy nệm nhưng
cứng và đau mông khôn tả. Một số xe có hai bên ngồi là: bên hai
bên hai, một số khác bên hai bên ba chỗ ngồi, và thường chỗ ngồi
với lưng thẳng đứng. Khi đặt vé nên chọn các xe bus với bên hai
bên hai 2X2 chỗ ngồi và chọn những chỗ phía trước vẫn là tốt
hơn để tránh bị giồng. Khi đi cũng phải tiên liệu trước về việc
bị cưỡng bức nghe nhạc Ấn hoặc Nepali một cách bất đắc dĩ!
Chuyến ngày và chuyến
đêm.
Các chuyến xe đường dài (từ 6 tiếng đến 15
tiếng) thường khởi hành vào hai buổi, sáng sớm và tối. Đi ban
ngày dĩ nhiên ta có cơ hội ngắm cảnh làng quê nhưng bù lại cũng
hơi mệt vì gặp xe nhiều và họ hay dừng đón khách. Đi ban đêm
thì xe ít dừng hơn và hành khách cũng có thể chợp mắt được
một ít. Tài xế cũng hay mở nhạc lúc xe chạy ban đêm, có thể
cũng để cho tỉnh ngủ. Các đoạn đường trên 15 tiếng xe thường
khởi hành vào buổi chiều hoặc gần khuya.
Mướn xe.
Thông thường khi mướn xe là có luôn tài xế.
Tại thủ đô việc mướn xe có phần dễ dàng và ta có thể mướn
bất cứ loại xe nào; từ xe Maruti của Ấn Độ cho đến các loại xe
của Nhật, của Mỹ. Việc mướn các loại xe này để đi giá khá
đắt, mặc dù có thể trả giá. Nếu đi vòng vòng trong thành phố,
có thể dùng xe taxi hoặc hỏi bao luôn cho nguyên ngày. Trước khi đi
cần phải thỏa thuận về thời gian mấy tiếng đi và các địa điểm
mà mình muốn đến.
LIÊN LẠC
Ngôn ngữ.
Nepali là ngôn ngữ chính ở xứ Nepal, tuy nhiên
Hindi cũng được hiểu và dùng khá tương tự. Có tất cả 30 thổ
ngữ khác nhau được dùng trong xứ này tuy nhiên Nepali vẫn là chính
và Anh ngữ cũng được nhiều người biết đến, nhất là ở thủ
đô Kathmandu, Pokhara và Chitwan.
Bưu điện.
Ngành bưu điện làm việc ở Nepal cũng chập chạp
không kém Ấn Độ. Thư từ gởi hoặc nhận được từ Châu âu và
Mỹ sớm nhất cũng phải hai tuần.
Bưu điện mở cửa từ chủ nhật đến thứ sáu,
thứ bảy đóng cửa. Khi mua tem dán vào thơ và bỏ, cũng cần phải
xem họ đóng dấu trước khi cất bước ra đi. Như vậy sẽ tránh
trường hợp họ bóc tem ra bán và vức thư của chúng ta vào sọt
rác. Ở Kathmandu du khách cũng có thể mua tem và gởi qua các văn
phòng điện thoại, họ thường cũng có các dịch vụ bán tem và
gởi thư.
Về việc gởi bưu phẩm, có thể đến văn phòng
Foreign Post Office để gởi. Trước phải mở ra cho nhân viên bưu điện
khám nghiệm, sau ấn triện, gói lại, cân ký và điền đơn và gởi.
Giá gởi quốc tế dù bằng máy bay hay đường thủy đều tương đối
thấp so với các nước Âu Mỹ.
Điện thoại,
Fax và E-mail.
Ấn Độ có giá tiền điện thoại đã mắc, sang
Nepal càng mắc gần như gấp đôi. Họ lại tính tròn phút chứ không
tính giây dù chỉ mới vài giây. Mỗi phút gọi sang Mỹ hoặc Aâu
châu giá tiền từ Rs 160-Rs 170. Đó là gọi ở những trạm điện
thoại bên ngoài, còn gọi trong các khách sạn 5 sao thì mọi người
phải nên coi chừng!
Phần lớn các trạm điện thoại cũng có dịch vụ
gọi lại, và như vậy ta chỉ trả từ Rs 5 cho mỗi phút.
Fax đi các nước khác giá cũng từ Rs 180 trở
lại. Điện thư E-mail ở Nepal nay thì cũng đã rẽ so với mấy năm
trước đây. Giá mỗi phút là 2 Rúppi hoặc 3 Rúppi..
GIẢI TRÍ
Cine.
Gần như tất cả các thành phố ở Nepal đều có
rạp chiếp bóng. Sở thích này cũng giống sở thích của người dân
Ấn vì người ta rất thích xem phim. Phim thông thường là các phim
Hindi, bạo động đánh đấm nhau túi bụi, yêu đương ca hát múa vũ
và nhảy. Các phim tiếng Anh rất hiếm khi được trình chiếu trên các
rạp.
Tivi.
Các khách sạn lớn thường có Tivi Cable với
khoảng 22 đài. Trong đó có ba đài phim là: Star movie, HBO và Cinemax.
Các đài tin tức gồm có BBC và CNN. Phần còn lại là chương trình
thể thao, nhạc và các đài nói tiếng Hindi.
Báo và tạp chí.
Ở Nepal có rất nhiều các loại báo chí ngoại
quốc được nhập vào. So với Ấn Độ đây là một điều khá tiến
bộ. Riêng tại Nepal có ba tờ báo Anh ngữ chính: The Rising Nepal, The
Kathmandu Post và tờ The Everest Herald. Tất cả đều được xuất bản
ở Kathmandu và có bày bán tại các tỉnh khác.
Radio.
Các đài Radio là do chính phủ điều hành. Do vì
Nepal là vùng đồi núi nên đài khó phát được trọn vẹn đến
các vùng xa xôi.
Các đài ngoại quốc như BBC cũng có thể bắt
được. Và phần lớn các đài nơi đây đều phát tiếng Hindi hoặc
Nepali.
NGÀY LỄ
Ở Nepal đã có thời người ta cho rằng, mỗi một
nhà là chùa và mỗi một ngày là ngày lễ. Với khoảng 50 lễ
lược trong thời gian 120 ngày thì đủ thấy lễ lượt ở đây quan
trọng như thế nào và tầm quan trọng của tôn giáo trong đời sống
của người dân là ra sao. Về các thần và linh tượng, họ tin sùng
hàng ngàn loại khác nhau. Tuy nhiên vẫn có hai tôn giáo chính mà
người dân xứ này hướng về, đó là Ấn giáo và Phật giáo.
Cả hai tín đồ của hai đạo này đều tôn thờ và theo một số nghi
lễ giống nhau. Những lễ chính ở Nepal sẽ được liệt kê sau đây
tùy theo từng tháng một.
Magha (tháng một và tháng hai)
Tháng Nepal bắt đầu với Magha Sankranti, một ngày
quan trọng về các nghi thức tẩy tịnh, xóa sạch đi những điều
không hay trước đó. Đây là ngày quan trọng ở Devghat, miền bắc
của Narayanghat.
Basant Panchami là ngày lễ mùa xuân, cũng là
ngày lễ của thiên nữ Saraswati. Ngày này được khai mạc trước
nhà vua ở Hanuman Dhoka, và lễ sinh nhật của thiên nữ Saraswati
được tổ chức tại đại tháp Swayambhunath bởi những học sinh, học
trò và những người thợ dệt.
Đền Pashupatinath hoặc làng Sankhu thường là nơi tổ
chức các buổi lễ Maha Snan, một buổi lễ tẩy tịnh dâng lên thần
Shiva, lúc đó các chất mật thơm, sửa, gia-ua, bơ được dùng trong
các lễ này.
Falgun (tháng hai và ba)
Một trong những buổi lễ lớn và đẹp nhất trong
năm là Losar, còn gọi là tết Tây Tạng. Lúc ấy những người Tây
Tạng và Sherpa mở tiệc ăn mừng, thưởng thức các điệu nhảy
múa truyền thống là Lama dance. Các tháp Bodhanath và Swayambhunath cũng
được trang hoàng lộng lẫy lại vào những ngày này.
Shivaratri, ngày đản sinh của thần Shiva, vị thần
hủy diệt trong Ấn giáo, và đây là ngày lễ lớn nhất của người
Ấn giáo trong năm. Hàng ngàn người, kể cả các đạo sĩ đều đổ
về Pashupatinath để tổ chức và ăn mừng buổi lễ. Những đạo sĩ
lõa thể ở khắp nơi, kể cả ở Ấn Độ cũng cùng nhau đi làm các
lễ trong những ngày này.
Holi là ngày lễ màu ồn náo nhất ở Nepal kể cả
Ấn Độ. Vào ngày này người ta thi nhau trét bột màu lên mặt, lên
áo lẫn nhau. Một ngày mà mọi người mặc áo cũ và ném màu vào
nhau để vui chơi. Cẩn thận vào ngày lễ này và chớ có ra đường!
Chaitra (tháng ba và tháng tư)
Ngày lễ ngựa Ghorajatra được tổ chức ở
Tundhikhel tại Kathmandu với những hình ảnh cỡi người và thể thao.
Trong cùng buổi tối ấy là lễ Pasa Chare, một buổi lễ của con người
quyết tâm chống lại các loài quỷ. Lễ này được tổ chức bằng
một buổi diễu hành giữa khuya.
Hai buổi lễ khác được tổ chức cùng lúc vào
thời gian khoảng cuối tháng ba. Nghi thức hành lễ và cúng dường
đến thiên nữ Durga vào giữa trưa ở Chaitra Dasain. Đúng 6 tháng sau
cũng là ngày lễ ấy vào tháng chín, tháng mười.
Lễ Seto Machhendranath hay là Rath có buổi thỉnh ngài
Quán âm và lễ được diễu hành từ ngôi chùa thờ ngài ở Asan.
Vào tháng tư, ngôi chùa Junbesi ở Solu tổ chức
một lễ lớn trừ Tà. Đây là một buổi lễ lớn của người
Sherpa.
Vào ngày rằng trăng tròn, lễ Chaitra Purnima, lễ
cúng hoàng hậu Maya được tổ chức linh đình bởi hàng ngàn
người hành hương đến Lâm Tỳ Ni.
Một trong những lễ lớn ở Janakpur là Ram Nawami,
ngày sinh thần Ram cũng được chức trong tháng tư.
Baisakh (tháng tư và tháng năm)
Baisakh là bắt đầu tết của người Nepal, được
tổ chức bằng một tuần dài Bisket Jatra tổ chức ở Bhaktapur.
Hung thần Bhairav và người phối ngẫu Bhadrakali
được kéo trên một cỗ xe lớn xuyên qua các đường phố, có
nhiều phướng và lọng che bên trên.
Miền tây Bhaktapur tại Thimi, lễ Bal Kumari Jatra được
tổ chức vào ban đêm với buổi diễu hành và các ánh đèn pin.
Những tín tồ đều tô mặt với nhiều màu son khác nhau.
Lễ Matatirtha Snan, ngày lễ mẹ của người Nepal
được tổ chức gần Thankot cho những người mất mẹ trong năm.
Những người mẹ còn sống cũng được tán dương và ca tụng.
Ngày Phật đản sinh, Buddha Jayanti được tổ chức
với những chuyến hành hương đến những di tích của đức Phật. Hai
nơi mà khách hành hương đến đông nhất là Bodhnath và Swayambhunath.
Hai nơi này vào ngày ấy cũng được trang hoàng rất rực rỡ.
Jesh (tháng năm và tháng sáu)
Lễ Sithinakha đánh dấu ngày đản sinh của Kumar,
vị chiến sĩ con trai xinh đẹp của thần Shiva. Lễ này được tổ chức
ở Jaisedewal, hướng nam của Kathmandu quãng trường Durbar.
Lễ Ganga Deshara thu hút hàng ngàn tín đồ Ấn
giáo đến công viên quốc gia thiêng liêng Khaptad ở hướng tây
Nepal.
Asadh (tháng sáu và tháng bảy)
Tulsi Bijropan là một trong những lễ quan trọng
Ekadasis, ngày thứ mười một của mỗi hai tuần trăng. Ngày ấy không
được sát sanh một con vật nào.
Srawan (tháng bảy và tháng tám)
Bhoto Jatra là một ngày lễ lớn nhất trong năm ở
Patan, mặc dù ngày lễ chính xác tùy thuộc vào các chiêm tinh gia.
Vào ngày lễ này, các loại châu bảo quý được làm lễ và trưng
bày trước các gia đình hoàng tộc. Đây là đại lễ của Rato
Machhendranath, vị hộ thần của thung lũng Patan, hiện thân nơi vùng này
hàng tháng trời để giúp đỡ dân làng và làm mưa cho vùng.
Krishna Jajanti là ngày đản sinh của thần Krishna
được tổ chức linh đình tại các chùa, đền thờ Krishna. Những
người đàn bà mang các ngọn u đến đền thờ cúng dường, cầu
nguyện và hát suốt đêm ở đền Krishna Mandir tại Patan.
Lễ Raksha Bandhan hay Janai Purnima nhằm ngày trăng tròn.
Ngày ấy những người con trai Bà la môn nối lại các sợi linh chỉ
qua vai và cổ tay. Đi đến chùa Kumbeshwar ở Patan. Tại hồ thiêng
Gosainkun ở Helambu, hàng ngàn tín đồ xuống tắm nơi hồ này và cúng
dường cầu nguyện, tổ chức các tiệc ăn mừng và nhảy múa.
Lễ Naga Panchami, là lễ tôn thờ thần rắn đã
từng giúp dân coi ngó mùa màng, động đất và trông giữ các
bảo vật. Lễ này được tổ chức ở pashupatinath và ngày ấy các
hình rắn được treo trong tất cả nhà.
Cuối mùa hè là buổi lễ hội quan trọng Yartung,
được tổ chức bởi những người miền núi với những trò cỡi
ngựa tại Muktinath trong vùng Annapurna.
Bhadra (tháng tám và tháng chín)
Các buổi diễu hành của những đứa trẻ mặc y
phục thần thánh đi khắp Kathmandu sẽ là ngày lễ Gaijatra. Buổi tối
lễ hội sau đó là lúc người ta vui đùa trào phúng với nhau qua
các màn y phục tuyệt vời.
Lễ hội đặc biệt nhất trong các lễ hội ở thung
lũng Kathmandu này là 8 ngày Indrajatra. Có thể thấy rõ nhất là ở
Hanuman Dhoka. Vị thần Ấn giáo Indra được rước với những cuộc
diễu hành và điệu nhảy. Cúng kính lễ về hướng Thần nữ sống
Kumari, và vị này đi theo buổi diễu hành với trang sức xinh đẹp.
Thần Bhairav cũng được vinh danh trong buổi lễ này, nhưng chỉ được
biết qua các mặt nạ lớn với nước bia chảy ra từ miệng.
Gokarna Aunshi hoặc ngày cha được tổ chức với nghi
thức tắm lễ tại chùa Mahadev ở Gokarna, lễ này cho những người
có cha vừa mất năm vừa qua.
Lễ Teej là lễ hội nhiều màu sắc sặc sỡ
nhất của người phụ nữ, được tổ chức bằng ba ngày nhảy múa,
ca hát và tắm ở Pashupatinath bởi những phụ nữ với những bộ
Sari và trang sức đẹp nhất.
Ashwin (tháng chín và tháng mười)
Lễ Dasain còn gọi là Durga Puja kéo dài đến 10
ngày, là lễ quan trọng nhất trong truyền thống Ấn giáo suốt cả năm
và làm rình rang ở toàn cõi Nepal và Ấn Độ. Vào thời gian này
các gia đình tụ họp lại để cúng thờ thần nữ Durga. Người ta
cúng dường và tế lễ các loài thú vật lên thần nữ này suốt
cả tuần lễ.
Lễ Tihar hay còn gọi là Diwali, nghĩa là lễ hội
ánh sáng. Đây là một ngày lễ vui nhất và những người trong gia
đình vào ngày này tụ tập về với nhau với các quà tặng, tiệc
tùng và cúng giỗ. Những em trai đi các nơi để nhận tiền lì xì
từ các bà chị. Vào ngày thứ năm, lễ thần tài phát đạt Lakshmi
được mời đến nhà bởi những ngọn đèn dầu trên các cửa sổ
và cổng chính. (lễ này của người Ấn giáo cũng tựa như ngày
tết của mình vậy. LSG).
Mỗi năm lễ múa kịch Mani Rimdu được tổ chức
ở tu viện Thyangboche tại Khumbu. Những vị tăng sĩ đóng lại theo
truyền tích Sherpa, giả trang những vị hộ thần mang những mặt nạ
nhiều màu sắc. Lễ hội Mani Rimdu còn được tổ chức vào ngày
trăng tròn tháng này ở tu viện Solu Chiwong.
Marga (tháng mười một và mười hai)
Lễ Yomari Purnima được tổ chức bởi người Newar
với một hội chợ ở Panauti trong tháng mười hai. Một chiếc bánh
đặc biệt làm bằng bột gạo được các gia đình làm dâng cúng
thần để cầu thần gia hộ che chở.
Poush (tháng mười hai và tháng một)
Ngày sinh nhật của nhà vua được tổ chức vào
ngày 28 tháng 12, là một ngày lễ công cộng
---o0o---
| Thư
Mục Tác Giả |
Cập nhật ngày : 01-01-2002