Tiếng Việt

Trang nhà Quảng Đức

   Tiếng Anh 

qd.jpg (8936 bytes)

Vu Lan Báo Hiếu


...... ... .


TẬP SAN NGHIÊN CỨU PHẬT HỌC

Số 7 - Vu Lan PL. 2547  

Phổ biến nội bộ

--- o0o ---

Tình hoa trắng

Tuệ Nguyên


 

Áo tôi vàng em cài lên hoa trắng,

Màu trinh nguyên màu mẹ đã qua đời

Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng

Vì trong hoa tôi thấy mẹ tôi cười.

 

Áo tôi vàng em cài lên hoa trắng,

Màu trắng thơm, màu mẹ đẹp tuyệt vời. 

 

Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng

Vì trong hoa tôi thấy mẹ ngàn nơi…

 

Áo tôi vàng em cài tình hoa trắng,

Tình trinh nguyên tình của mẹ ngày xưa.

Tôi không khóc khi nhận tình hoa trắng

Vì là hoa ngày trước mẹ tôi yêu.

 

Áo tôi vàng em cài tình hoa trắng,

Đoá hoa xưa ngày mẹ xới đất trồng.

Giữa những ngày mưa chang và nắng quái,

Giữa biển cồn đời mẹ hóa thành bông.

 

Áo tôi vàng em cài lên hoa trắng,

Giữa mùa trăng hiếu hạnh nhớ về nguồn.

Tôi không khóc khi áo cài hoa trắng

Vì mùa trăng mùa mẹ bước lên ngôi.

 

Đời của mẹ đã hóa thành hoa trắng,

Hoa thơm tươi, hoa thanh bạch, mẹ ơi!

Tình của mẹ là tình bông hoa trắng,

Tình thiêng liêng lồng lộng giữa đất trời.

 

 

 

Ráng Hồng

 Phổ Đồng

 

Ta đến từ giấc mộng

Mây buồn bay bơ vơ

Giọt sương cười nắng vỡ

Ra đi về chiêm bao.

 

Ráng mai hồng viễn tượng

Vỡ tràn bờ sương tan

Đầu sào trăm thước tiến

Bước đầu tiên cuối cùng.

 

Ta quên hắt tư duy

Đọng lại giọt sương mờ

Trăng nghiêng thềm nắng đổ

Chuyện hư thiệt một đời.

 

Rêu xanh mờ nắng đợi

Chim trời cắm hạt sương

Uống tràn hư không mộng

Xa mãi giòng sông xưa.

 

Mây trắng dạt phương nào

Giòng sông, sâu biển cả

Trôi thây về xứ lạ

Mưa tràn kiếp phù sinh.

 

Thắp lên ngọn nến hồng

Xua tan bờ ảo vọng

Bờ trăng chìm đáy mộng

Nắng xế, chiều mông lung.

 

Nhịp cầu sanh qua tử

Giòng sông nước cuốn trôi

Hai bờ quên nắng vội

Thỉ chung mất cội nguồn.

 

Nắng chiều vương nghiêng đổ

Bên thềm tóc hong sương

Gió lùa từng sợi nhỏ

Ráng chiều ánh rừng phong. 


 

 

Nhặt  Ánh Trăng

Phổ Đồng

 

Từ kiếp nào hạt bụi

Hóa làm kiếp phong trần

Bước đi vươn nắng hiện

Bụi hồng vướng trăm năm.

 

Nến gầy trang kinh mở

Nhạt nhòa chữ run run

Bóng Người về lãng đãng

Nghìn năm vẫn ung dung.

 

Dưới trăng ngồi đọc kệ

Tụng nghìn trang kinh hoa

Vọng âm hải triều dậy

Biển trầm bọt nước qua.

 

Lữ hành xuôi quán trọ

Trăm năm mỏi gót hồng

Tàn canh lay đáy mộng

Tay dài nhặt ánh trăng.

 
 

 

Ở Huế có một dòng chảy bất tận 

 Vũ Thành Sơn

  

Ở Huế tất cả hóa thành dòng sông

chảy theo phương thẳng đứng.

Dòng sông mây.

Dòng sông nắng.

Dòng sông lá.

Tôi đứng bên này sông

Phía bên kia tiếng chuông chùa.

Tôi nhìn dòng sông ngân nga.

 

Đêm,

Huế là dòng sông lấp lánh.

Những người đàn ông tóc hoa râm cầm mái chèo

Những người đàn bà ôm đàn hát

thả nỗi buồn trôi theo con sông

vai tựa vào nhau

làm cầu

cho những ngôi sao lạc.

 

Ở Huế dòng sông mang nỗi nhớ sâu kín

dấu ở trong ngực.

Nỗi nhớ hóa thạch

thành đền đài

thành những pho tượng trầm mặc

quay đầu về hướng dòng sông.

Nhiều người đi qua

Năm tháng đi qua

nỗi nhớ thành rêu phong.

 

Đêm,

dòng sông vỗ nhịp nhàng vào giấc mơ. 

Tôi thèm nghe một tiếng gọi đò.

 1.5.2003

V.T.S.

 

 

Nửa giọt nắng

 

Bình Nguyên


Cái thuở hoang vu,

ai hóa thân giọt nắng?

lênh đênh điểm nhịp tử - sinh.

Trong khoảnh khắc lặng im,

phơi mình trên triền lạnh,

ôm sương tàn, 

dậy khúc hoang ca.

Phiêu bồng hòa cuộc lãng du,

qua mấy đổi “tang điền thương hải”

Ta dừng lại,

Cắt một nửa giọt nắng

Ép vào tim nghe trọn kiếp con người.

--- o0o ---

 |Mục Lục Tập San 7 |

--- o0o ---

Trình bày: Nhị Tường

Cập nhật ngày: 01-09-2003

 

Webmaster:quangduc@quangduc.com

Trở về Trang Vu Lan Báo Hiếu

Đầu trang

 

Biên tập nội dung: Tỳ kheo Thích Nguyên Tạng
Xin gởi bài mới và ý kiến đóng góp đến ban biên tập qua địa chỉ:
quangduc@quangduc.com